长春
长春 (長春) 是一个汉语词语,拼音是cháng chūn,该词语属于名词,分字 [长,春]。

读音cháng chūn
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄔㄨㄣ
※ 词语「长春」的拼音读音、长春怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
长春[ cháng chūn ]
⒈ 中国东北的城市,吉林省省会,面积18,881平方公里,人口570万。
英Changchun;
引证解释
⒈ 三国 魏 宫门名。
引《文选·左思<魏都赋>》:“西闢 延秋,东启 长春。”
张载 注:“端门之外,东有 长春门,西有 延秋门。”
⒉ 唐 行宫名。故址在今 陕西省 大荔县 境内。始建于 北周,废于 五代。
引唐 杜甫 《题郑县亭子》诗:“云断 岳莲 临大路,天晴宫柳暗 长春。”
仇兆鳌 注:“《唐书》:同州 朝邑县 有 长春宫。《寰宇记》:周 宇文护 所筑。 《旧书》:高祖 起义,大军济 河,舍於 长春宫。”
⒊ 仙酒名。
引元 关汉卿 《单刀会》第四折:“酒非洞里之长春,乐乃尘中之菲艺。”
⒋ 指君王的生日。
引明 张居正 《圣寿节贺表》五:“命协贞符,万载仰长春之庆。”
⒌ 见“长春子”。
更多词语拼音
- shuō cháng shuō duǎn说长说短
- cháng shàn长扇
- shēng zhǎng qī生长期
- cháng shī长诗
- cháng jiè zǐ长解子
- cháng xū长歔
- zēng zhǎng zhǔ增长主
- yáng cháng徉长
- cháng xiào gōng长啸公
- cháng mìng dēng长命灯
- dì jiǔ tiān cháng地久天长
- zhǎng qīng长卿
- lùn cháng dào duǎn论长道短
- zhǎng bié长别
- cháng rù长入
- hù shì zhǎng护士长
- cháng líng长龄
- biān cháng bù jí鞭长不及
- cháng jiǔ zhī jì长久之计
- cháng gēng长庚
- chūn cán春残
- tǔ kū chūn土窟春
- chūn bō春波
- chūn yǔ rú yóu春雨如油
- shí dòng chūn石冻春
- chūn míng春溟
- jiàn xī chūn建溪春
- yí chūn gōng宜春宫
- dōng tiān lǐ de chūn tiān冬天里的春天
- lín chūn临春
- chūn wú春芜
- chūn wáng yuán春王园
- chūn huàn春唤
- yáng chūn yǒu jiǎo阳春有脚
- chūn tái春台
- chūn shēng xià zhǎng,qiū shōu dōng cáng春生夏长,秋收冬藏
- qiū yuè chūn fēng秋月春风
- chūn hèn春恨
- chūn yàn春燕
- yí chūn yuàn宜春院
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.