昌阳
昌阳 (昌陽) 是一个汉语词语,拼音是chāng yáng,该词语属于,分字 [昌,阳]。

读音chāng yáng
怎么读
注音ㄔㄤ 一ㄤˊ
昌阳(读音chāng yáng)的近同音词有 徜徉(cháng yáng)倘佯(cháng yáng)畅扬(chàng yáng)倡扬(chàng yáng)倡佯(chàng yáng)猖洋(chāng yáng)常杨(cháng yáng)长扬(cháng yáng)长养(cháng yǎng)怅怏(chàng yàng)昌洋(chāng yáng)唱扬(chàng yáng)长杨(cháng yáng)常阳(cháng yáng)常旸(cháng yáng)常羊(cháng yáng)昌羊(chāng yáng)
※ 词语「昌阳」的拼音读音、昌阳怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
昌阳[ chāng yáng ]
⒈ 菖蒲别名。昌,通“菖”。
引证解释
⒈ 菖蒲别名。昌,通“菖”。按, 南朝 梁 陶弘景 《名医别录》认为昌阳、昌蒲是二物,自 韩愈 谓“昌阳引年”,作为一物,其后 宋 代《圣济总录》即承其说,以昌阳为昌蒲别名。 《吕氏春秋》谓冬至后五十七日,昌蒲始生。据此,昌蒲得名昌阳,以其得阳气而昌盛。参阅《吕氏春秋·任地》、 宋 吴曾 《能改斋漫录·方物》。参见“昌蒲”。
引唐 韩愈 《进学解》:“忘己量之所称,指前人之瑕疵。是所谓詰匠氏之不以杙为楹,而訾医师以昌阳引年,欲进其豨苓也。”
更多词语拼音
- chāng dà昌大
- chāng pú昌濮
- bó chāng伯昌
- wǔ chāng shèng zhú武昌剩竹
- chāng róng昌容
- chāng pú昌蒲
- huì chāng会昌
- chāng tài昌泰
- chāng pī昌披
- guī chāng归昌
- chāng lè昌乐
- chāng yǎn昌衍
- chāng xī昌熙
- chāng huì昌会
- chāng gǔ昌谷
- fēng chāng丰昌
- chāng shí昌时
- hán chāng lí韩昌黎
- chāng zàn yáng zǎo昌歜羊枣
- xǔ chāng许昌
- liè yáng烈阳
- zhuǎn yáng转阳
- shàng yáng gōng上阳宫
- yáng suì阳遂
- qiū yáng秋阳
- yáng hàn阳旱
- yǔ yáng pí gǔ渔阳鞞鼓
- jiāo yáng娇阳
- jǐng yáng fēi景阳妃
- xié yáng斜阳
- jǐng yáng jǐng景阳井
- jǐng yáng景阳
- yáng hù阳户
- yáng tái nǚ阳台女
- yáng tǔ阳土
- qí yáng zhī sōu岐阳之搜
- yáng cǎi阳彩
- yàn yáng tiān艳阳天
- míng fèng zhāo yáng鸣凤朝阳
- yú yáng gǔ渔阳鼓
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.