相兼
相兼是一个汉语词语,拼音是xiāng jiān,该词语属于,分字 [相,兼]。

读音xiāng jiān
怎么读
注音ㄒ一ㄤ ㄐ一ㄢ
相兼(读音xiāng jiān)的近同音词有 相见(xiāng jiàn)想见(xiǎng jiàn)相间(xiāng jiàn)乡间(xiāng jiān)相奸(xiāng jiān)飨荐(xiǎng jiàn)香尖(xiāng jiān)缃简(xiāng jiǎn)享荐(xiǎng jiàn)响箭(xiǎng jiàn)香茧(xiāng jiǎn)缃缣(xiāng jiān)香鞯(xiāng jiān)乡荐(xiāng jiàn)乡贱(xiāng jiàn)象荐(xiàng jiàn)象简(xiàng jiǎn)相坚(xiāng jiān)象剑(xiàng jiàn)相煎(xiāng jiān)详检(xiáng jiǎn)
※ 词语「相兼」的拼音读音、相兼怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
相兼[ xiāng jiān ]
⒈ 互相并吞。
⒉ 合并。
⒊ 相同。
引证解释
⒈ 互相并吞。
引《史记·李斯列传》:“自 秦穆公 以来, 周 室卑微,诸侯相兼, 关 东为六国, 秦 之乘胜役诸侯,盖六世矣。”
⒉ 合并。
引宋 苏舜钦 《上集贤文相书》:“遂与同监院 刘巽,出俸钱十緡,又於寻常公用卖故纸钱四五十索,相兼使用。”
⒊ 相同。’谓 回 也为胥附, 赐 也为奔走, 师 也为先后, 由 也为御侮,其能各不同也。”
引《后汉书·王符传》:“故四友虽美,能不相兼。”
李贤 注:“《尚书大传》:‘ 孔子 曰:“文王 得四臣, 丘 亦得四友。”
更多词语拼音
- xiāng tái相台
- xiāng wéi相违
- xiāng tiān相天
- bǎo xiāng宝相
- xiāng dòng相动
- xiāng lù相禄
- yòu xiāng右相
- fāng xiāng方相
- fēi yì xiāng gān非意相干
- xiāng xū相胥
- bān zhuāng xiāng jiǎo扳桩相脚
- xiāng zōng相宗
- è xiàng恶相
- xiāng xié相偕
- quán xiāng全相
- xiāng bèi相背
- duān xiāng端相
- xiāng yé相爷
- xiāng wàn相万
- miàn xiāng面相
- jiān gōng兼功
- bǐng wén jiān wǔ秉文兼武
- jiān zǐ兼紫
- cháng jiān长兼
- jiān chā兼差
- jiān rú兼儒
- jiān wèi兼味
- cái mào jiān quán才貌兼全
- jiān míng兼明
- jiān ài wú sī兼爱无私
- jiān jiā兼葭
- jiān xún兼旬
- jiān lǎn bó zhào兼览博照
- jiān shān兼山
- zhòu yè jiān chéng昼夜兼程
- jiān shōu bìng xù兼收并蓄
- jiān yè兼业
- jiān bāo兼包
- jiān gāi兼赅
- jiān shì兼士
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.