乡士
乡士 (鄉士) 是一个汉语词语,拼音是xiāng shì,该词语属于,分字 [乡,士]。

读音xiāng shì
怎么读
注音ㄒ一ㄤ ㄕˋ
乡士(读音xiāng shì)的近同音词有 相识(xiāng shí)相视(xiāng shì)详实(xiáng shí)翔实(xiáng shí)乡试(xiāng shì)相士(xiàng shì)项饰(xiàng shì)项氏(xiàng shì)飨士(xiǎng shì)橡实(xiàng shí)相时(xiāng shí)相是(xiāng shì)享事(xiǎng shì)饷事(xiǎng shì)翔师(xiáng shī)祥石(xiáng shí)祥事(xiáng shì)飨食(xiǎng shí)相室(xiāng shì)享食(xiǎng shí)饷食(xiǎng shí)香室(xiāng shì)向时(xiàng shí)相师(xiāng shī)享世(xiǎng shì)向使(xiàng shǐ)响石(xiǎng shí)相矢(xiāng shǐ)相事(xiāng shì)襄事(xiāng shì)相簭(xiāng shì)巷市(xiàng shì)乡使(xiāng shǐ)向事(xiàng shì)香市(xiāng shì)乡师(xiāng shī)乡时(xiāng shí)象事(xiàng shì)象饰(xiàng shì)庠士(xiáng shì)详事(xiáng shì)详视(xiáng shì)详试(xiáng shì)
※ 词语「乡士」的拼音读音、乡士怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
乡士[ xiāng shì ]
⒈ 《周礼》官名。执掌本乡兼掌国中的狱讼。
⒉ 犹乡绅。
⒊ 古代赐给耆老的爵号名。
引证解释
⒈ 《周礼》官名。执掌本乡兼掌国中的狱讼。
引《周礼·秋官·乡士》:“乡士,掌国中,各掌其乡之民数而纠戒之。”
郑玄 注:“言掌国中,此主国中狱也。六乡之狱在国中。”
⒉ 犹乡绅。
引唐 元稹 《月三十韵》:“司存委乡士,新拜出郊畿。”
宋 周煇 《清波杂志》卷中:“煇 在 上饶,於乡士 余公 座上,因论诗。”
⒊ 古代赐给耆老的爵号名。
引明 顾起元 《客座赘语·里士乡士》:“洪武 十九年六月二十日,詔赐耆老粟帛…… 应天 凤阳 民八十以上,天下民九十以上赐爵乡士,与县官平礼,并免杂役,冠带服色别议颁行,正官岁一存问。”
清 大汕 《海外纪事》卷六:“日惧羣黎之未安,为田里树畜以养之,学校以教之,使率由於日用孝弟之中,秀良特出者,则有乡士遂士之荐,干旄爵秩之荣,遂以为君相之爱之如是其至也。”
更多词语拼音
- tā xiāng yù gù zhī他乡遇故知
- xiāng xià qì乡下气
- jiā xiāng家乡
- rù xiāng wèn sú入乡问俗
- xiāng shǔ乡属
- xiāng shù乡墅
- xiāng jǔ lǐ xuǎn乡举里选
- xiāng shì nián乡试年
- xiāng yuē cháng乡约长
- xiāng wǔ乡伍
- xiāng shī乡师
- lè xiāng乐乡
- liáng yuán suī hǎo,bú shì jiǔ zhù zhī xiāng梁园虽好,不是久住之乡
- xiāng zhàng乡帐
- xiāng shí乡时
- qīng xiāng tuán清乡团
- ā xiāng阿乡
- dōu xiāng hòu都乡侯
- xiāng xià乡下
- xiāng zhàng乡账
- zēng fàn zhī shì缯贩之士
- yī bó shì医博士
- lín chǔ shì林处士
- shì méng士氓
- huáng shān yì shì黄衫义士
- suān shì酸士
- jiàng shì将士
- shì xī士息
- yī xué bó shì医学博士
- huà shì画士
- huǒ jū dào shì火居道士
- wǔ chǔ shì五处士
- zhōng shè shì中射士
- qǐ shì乞士
- láng yá shān wǔ zhuàng shì狼牙山五壮士
- zǎi shì宰士
- yà shì讶士
- shì yì士议
- duān shì端士
- fāng shù shì方术士
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.