乡礼
乡礼 (鄉禮) 是一个汉语词语,拼音是xiāng lǐ,该词语属于,分字 [乡,礼]。

读音xiāng lǐ
怎么读
注音ㄒ一ㄤ ㄌ一ˇ
乡礼(读音xiāng lǐ)的近同音词有 乡里(xiāng lǐ)相离(xiāng lí)襄理(xiāng lǐ)飨礼(xiǎng lǐ)飨醴(xiǎng lǐ)祥历(xiáng lì)湘漓(xiāng lí)享礼(xiǎng lǐ)向里(xiàng lǐ)项里(xiàng lǐ)香荔(xiāng lì)香粒(xiāng lì)巷吏(xiàng lì)乡俚(xiāng lǐ)向例(xiàng lì)享利(xiǎng lì)厢吏(xiāng lì)香狸(xiāng lí)襄礼(xiāng lǐ)乡吏(xiāng lì)乡厉(xiāng lì)相厉(xiāng lì)相丽(xiāng lì)相俪(xiāng lì)相戾(xiāng lì)相里(xiàng lǐ)相礼(xiāng lǐ)相吏(xiāng lì)橡栗(xiàng lì)详理(xiáng lǐ)详丽(xiáng lì)
※ 词语「乡礼」的拼音读音、乡礼怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
乡礼[ xiāng lǐ ]
⒈ 乡间的礼仪、礼节。
引证解释
⒈ 乡间的礼仪、礼节。
引《礼记·王制》“耆老皆朝于庠,元日习射上功,习乡上齿,大司徒帅国之俊士与执事焉” 汉 郑玄 注:“乡礼,春秋射国,蜡而饮酒养老。”
清 丘逢甲 《游东津》诗:“春酒既已佳,乡礼亦不繁。”
清 谭嗣同 《宿田家》诗:“肫挚存野人,繁冗见乡礼。”
更多词语拼音
- liú luò tā xiāng流落他乡
- xiāng guàn乡贯
- niǎo xiāng鸟乡
- xiāng jiàn乡贱
- pāo xiāng lí jǐng抛乡离井
- kuān xiāng宽乡
- qū xiāng趋乡
- xiāng wèi乡味
- huò xiāng祸乡
- xiāng shú乡塾
- xiāng xià乡下
- xiāng shī乡师
- xiāng guó乡国
- zhàng xiāng杖乡
- xiāng tián乡田
- chǔ xiāng楚乡
- nán xiāng zǐ南乡子
- zǒu xiāng suí xiāng走乡随乡
- xiāng zhuāng乡庄
- xiāng sè fū乡啬夫
- nián lǐ年礼
- chóng lǐ崇礼
- lǐ yí礼遗
- hé lǐ盒礼
- lǐ bù xià shù rén礼不下庶人
- lǐ jīn礼禁
- lǐ xīn礼新
- zhī shū tōng lǐ知书通礼
- zǒu lǐ走礼
- hè lǐ贺礼
- mò bù qīng dòng jiā lǐ莫不倾动加礼
- lǐ fǎ礼法
- zhī shū shí lǐ知书识礼
- lǐ wéi礼闱
- lǐ cí礼辞
- ēn lǐ恩礼
- bēi cí hòu lǐ卑辞厚礼
- lǐ bīn yuàn礼宾院
- zǔ lǐ祖礼
- lǐ qì礼器
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.