禅杖
禅杖 (禪杖) 是一个汉语词语,拼音是chán zhàng,该词语属于,分字 [禅,杖]。

读音chán zhàng
怎么读
注音ㄔㄢˊ ㄓㄤˋ
禅杖(读音chán zhàng)的近同音词有 缠障(chán zhàng)缠账(chán zhàng)缠仗(chán zhàng)缠帐(chán zhàng)颤杖(chàn zhàng)
※ 词语「禅杖」的拼音读音、禅杖怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
禅杖[ chán zhàng ]
⒈ 佛教指僧人坐禅欲睡时用以敲击使清醒的杖,后泛指僧人所用的手杖。
英Buddhist monk's staff; Buddhist cane;
引证解释
⒈ 僧人督促坐禅用具。截竹作杖,以物包其一端,坐禅有昏睡者则用软头突之。
引《十诵律》卷四十:“有比丘坐睡,餘比丘以禪杖筑,便言不睡。”
⒉ 泛指僧人所用之杖。
引《水浒传》第三回:“直教禪杖打开危险路,戒刀杀尽不平人。”
《水浒传》第五回:“抡起禪杖,着地卷将来。”
明 都穆 《都公谭纂》卷下:“僧素有力,甫脱衣,即疾挥禪杖击倒六人,悉缚之。”
国语辞典
禅杖[ chán zhàng ]
⒈ 僧侣用具。截竹成杖,以绵裹其一端。禅坐有昏睡者,则用杖轻触其身,使其警惕。
引《水浒传·第三回》:「直教禅杖打开危险路,戒刀杀尽不平人。」
更多词语拼音
- qíng chán情禅
- shī chán诗禅
- chán kū禅窟
- nán chán sì南禅寺
- chū chán初禅
- chán liáo禅寮
- chán yuán禅源
- bái zú chán sēng白足禅僧
- yǎ chán哑禅
- fó xìng chán xīn佛性禅心
- chán bìng禅病
- xíng chán行禅
- chán sòng禅诵
- shòu shàn tái受禅台
- qù chán趣禅
- chán yào禅要
- chán nà禅那
- chán ān禅庵
- shàn wén禅文
- chán wèi禅味
- zhì zhàng chéng lóng掷杖成龙
- mù zhàng木杖
- zhàng xī sēng杖锡僧
- bài zhàng拜杖
- zhàng jǐ杖脊
- wèn shì zhàng问事杖
- zāo zhàng遭杖
- xiān rén zhàng仙人杖
- zhàng bàng杖棒
- zhàng mǎ chuí杖马棰
- shé zhàng蛇杖
- yán zhàng盐杖
- xiǎo zhàng小杖
- jǐ zhàng脊杖
- zhōu zhàng周杖
- yǎng zhàng仰杖
- tiě zhàng铁杖
- zhàng xiàn杖限
- gēng niú wéi zhǔ zāo biān zhàng耕牛为主遭鞭杖
- zhí zhàng植杖
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.