王师
王师 (王師) 是一个汉语词语,拼音是wáng shī,该词语属于,分字 [王,师]。
![王师](/d/file/p3/659983845c04727f416b97837111f337.jpeg)
读音wáng shī
怎么读
注音ㄨㄤˊ ㄕ
王师(读音wáng shī)的近同音词有 往事(wǎng shì)王室(wáng shì)汪氏(wāng shì)枉实(wǎng shí)枉矢(wǎng shǐ)望士(wàng shì)旺实(wàng shí)望视(wàng shì)往世(wǎng shì)亡逝(wáng shì)往时(wǎng shí)望实(wàng shí)往逝(wǎng shì)亡室(wáng shì)网师(wǎng shī)王士(wáng shì)王市(wáng shì)王事(wáng shì)亡失(wáng shī)亡实(wáng shí)亡识(wáng shí)王使(wáng shǐ)王时(wáng shí)忘世(wàng shì)妄施(wàng shī)
※ 词语「王师」的拼音读音、王师怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
王师[ wáng shī ]
⒈ 天子的军队;国家的军队。
引证解释
⒈ 天子的军队;国家的军队。
引《诗·周颂·酌》:“於鑠王师,遵养时晦。”
《三国志·吴志·陆逊传》:“蛮夷猾夏……拒逆王师。”
唐 杜甫 《新安吏》诗:“况乃王师顺,抚养甚分明。送行勿泣血,僕射如父兄。”
《宣和遗事》前集:“王师问罪固能道,天子蒙尘争忍言?”
郁达夫 《闻杨云史先生之讣》诗:“最怜家祭传遗训,犹盼王师灭 贺兰。”
国语辞典
王师[ wáng shī ]
⒈ 天子的军队。
引《诗经·周颂·酌》:「于铄王师,遵养时晦。」
《文选·潘勗·册魏公九锡文》:「当此之时,王师寡弱,天下寒心,莫有固志。」
更多词语拼音
- wáng diǎn王典
- shī wáng诗王
- wáng xián王闲
- yuè wáng shé越王蛇
- hàn wáng汉王
- hùn shì mó wáng混世魔王
- xuān míng wáng宣明王
- wài wáng fù外王父
- mǎ wáng cài马王菜
- wáng guān bó王官伯
- dà táng qín wáng cí huà大唐秦王词话
- wáng zǎi王宰
- shuǐ xiān wáng水仙王
- è wáng鄂王
- wáng chéng王程
- zhào wǔ líng wáng赵武灵王
- zhā wáng齄王
- wáng bīn王宾
- shí wáng zhái十王宅
- huái nán wáng淮南王
- shú shī塾师
- shì shī誓师
- dū shī督师
- kǔ kǒu shī苦口师
- tài shī chuāng太师窗
- shī zǐ zuò师子座
- zōng shī宗师
- shī chéng师承
- gǒu tóu jūn shī狗头军师
- jiàng shī匠师
- bǎo shī保师
- bīng shī兵师
- cháng shī场师
- è shī恶师
- shī rén师人
- kàng yán wéi shī抗颜为师
- jīng shī经师
- shī xīn zì shì师心自是
- zhuǎn shī转师
- wǔ shī武师
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.