恬静
恬静 (恬靜) 是一个汉语词语,拼音是tián jìng,该词语属于形容词,分字 [恬,静]。

读音tián jìng
怎么读
注音ㄊ一ㄢˊ ㄐ一ㄥˋ
恬静(读音tián jìng)的近同音词有 田径(tián jìng)天井(tiān jǐng)天京(tiān jīng)田井(tián jǐng)甜静(tián jìng)田荆(tián jīng)恬靖(tián jìng)田阱(tián jǐng)甜浄(tián jìng)甜净(tián jìng)天经(tiān jīng)天景(tiān jǐng)天镜(tiān jìng)
※ 词语「恬静」的拼音读音、恬静怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
恬静[ tián jìng ]
⒈ 恬适安静。
英quiet; calm; tranquil;
引证解释
⒈ 恬淡安静。
引《东观汉记·闵贡传》:“閔贡 字 仲叔,太原 人也。恬静养神,弗役於物。”
《新唐书·陆象先传》:“然其性恬静寡欲,议论高简,为时推向。”
宋 王安石 《题南康晏史君望云亭》诗:“云徐无心静无滓, 史君 恬静亦如此。”
明 文徵明 《玉女潭山居记》:“恭甫 恬静寡欲,与物无忤。”
冯雪峰 《上饶集中营》第三部:“崇高伟大的感情在她恬静的脸上流露着。”
国语辞典
恬静[ tián jìng ]
⒈ 恬然安静。
引《文选·曹植·七启》:「玄微子曰:『予乐恬静,未暇此观也。』」
近安静
反吵闹
更多词语拼音
- tián yǎng恬养
- tián dàng恬荡
- tián tài恬泰
- xū tián虚恬
- tián bù zhī xiū恬不知羞
- tián lán恬澜
- tián yán róu shé恬言柔舌
- tián ān恬安
- tián yǎ恬雅
- tián dàn恬澹
- tián dàn guǎ yù恬淡寡欲
- tián xī恬嬉
- tián mò恬漠
- tián bó恬泊
- tián měi恬美
- tián lè恬乐
- tián yí恬夷
- tián bù zhī chǐ恬不知耻
- ān tián安恬
- tián xī恬熙
- jìng shì静适
- jìng yīn zhī dào静因之道
- jìng yì静意
- mén jìng mài门静脉
- kōng jìng空静
- jìng zī静姿
- jìng huì静慧
- jìng yì静翳
- jìng jú静局
- jìng dì静睇
- hè jìng鹤静
- xīn jìng心静
- jìng zuò静作
- jìng qiāo qiāo静悄悄
- jìng yè sī静夜思
- jìng mì静谧
- jìng wǎn静婉
- tóu nǎo lěng jìng头脑冷静
- jìng zhēn静贞
- jìng luàn静乱
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.