天中
天中是一个汉语词语,拼音是tiān zhōng,该词语属于,分字 [天,中]。

读音tiān zhōng
怎么读
注音ㄊ一ㄢ ㄓㄨㄥ
天中(读音tiān zhōng)的近同音词有 田中(tián zhōng)天衷(tiān zhōng)天钟(tiān zhōng)田种(tián zhǒng)
※ 词语「天中」的拼音读音、天中怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
天中[ tiān zhōng ]
⒈ 天的中央。
⒉ 犹中天,天半。
⒊ 谓鼻之所在。
引证解释
⒈ 天的中央。
引汉 王充 《论衡·谈天》:“极为天中,方今天下在天极之南。”
《晋书·天文志上》:“北斗七星在太微北,七政之枢机,阴阳之元本也。故运乎天中,而临制四方,以建四时,而均五行也。”
⒉ 犹中天,天半。
引《艺文类聚》卷七六引 北周 王褒 《京师突厥寺碑》:“应现十方,分身百佛,上极天中,下穷地际。”
⒊ 谓鼻之所在。参阅《云笈七籤》卷十一。
引《三国志·魏志·管辂传》:“鼻者艮,此天中之山,高而不危,所以长守贵也。”
裴松之 注:“相书谓鼻之所在为天中,鼻有山象,故曰‘天中之山’也。”
国语辞典
天中[ tiān zhōng ]
⒈ 天空的中央。
引《晋书·卷一一·天文志上》:「运乎天中,而临制四方。」
⒉ 术数用语。相术家称额头的上部为「天中」,或谓鼻之所在为「天中」。
引《三国志·卷二九·魏书·方技传·管辂传》:「又鼻者艮,此天中之山。」
更多词语拼音
- huí tiān zhī lì回天之力
- tiān zhōng天钟
- hē bì wèn tiān呵壁问天
- tóng tiān jié同天节
- zhǐ tiān shì rì指天誓日
- dì jí tiān jīng地棘天荆
- tiān bēng dì tā天崩地塌
- rì chū chù tiān zǐ日出处天子
- yī huà kāi tiān一画开天
- tiān zài天縡
- xiān tiān wò dì掀天斡地
- tiān píng shān天平山
- tiān cáng天藏
- tiān fēng天锋
- miǎn yán tiān rǎng腼颜天壤
- mǐn tiān闵天
- shùn tiān顺天
- jiā tiān xià家天下
- tiān yī gé天一阁
- nào tiān guāng闹天光
- yǎn zhōng rén眼中人
- zhōng gòu中冓
- yǐng zhōng qǔ郢中曲
- zhōng féng huā中逢花
- mí zhōng迷中
- zhōng xìng中性
- zhōng róng中容
- zhōng shān líng中山陵
- zhōng shǎng中晌
- chí zhōng wù池中物
- zhōng chéng中乘
- zhōng shā qún dǎo中沙群岛
- zhōng jià中驾
- shào nián zhōng guó shuō少年中国说
- zhōng yǐn中隐
- zhōng shuò中朔
- zhōng huá rén mín gòng hé guó xíng fǎ中华人民共和国刑法
- niè yí zhōng聂夷中
- zhōng jié中节
- zhōng guó tóng méng huì中国同盟会
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.