岁寒松柏
岁寒松柏 (歲寒松柏) 是一个汉语词语,拼音是suì hán sōng bǎi,该词语属于成语,分字 [岁,寒,松,柏]。

读音suì hán sōng bǎi
怎么读
注音ㄙㄨㄟˋ ㄏㄢˊ ㄙㄨㄥ ㄅㄞˇ
※ 词语「岁寒松柏」的拼音读音、岁寒松柏怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
岁寒松柏[ suì hán sōng bǎi ]
⒈ 以岁寒时的松柏,比喻在艰苦困难的条件下节操高尚的人。
例岁寒,然后知桦柏之后周乡也。——《论语·子罕》
后来富贵已零落,岁寒松柏犹依然。——唐·刘禹锡《将赴汝州途出浚下昌辞李相公》
英strong as the pine tree in winter;
引证解释
⒈ 后用以喻在逆境艰难中能保持节操的人。
引《论语·子罕》:“岁寒,然后知松柏之后彫也”。
何晏 集解:“大寒之岁,众木皆死,然后知松柏小彫伤;平岁则众木亦有不死者,故须岁寒而后别之。喻凡人处治世,亦能自脩整,与君子同,在浊世,然后知君子之正不苟容。”
唐 刘禹锡 《将赴汝州途出浚下留辞李相公》诗:“后来富贵已零落,岁寒松柏犹依然。”
宋 苏轼 《浣溪沙·寓意》词:“顾我已无当世望,似君须向古人求,岁寒松柏肯惊秋。”
国语辞典
岁寒松柏[ suì hán sōng bó ]
⒈ 语本后以岁寒松柏比喻君子处乱世或逆境时,仍能守正不苟,不变其节操。
引《论语·子罕》:「岁寒,然后知松柏之后凋也。」
明·王世贞《鸣凤记·第一六出》:「念吾兄节义全,众流中独挺然,岁寒松柏当朝选,忠臣要剖葵心献。」
更多词语拼音
- wàn suì qiān qiū万岁千秋
- shàng suì上岁
- bào suì报岁
- sòng suì送岁
- suì yù qí mò岁聿其莫
- guò suì过岁
- xī suì昔岁
- cháng suì常岁
- sháo suì韶岁
- qiān qiū wàn suì千秋万岁
- dāng suì当岁
- cú suì徂岁
- bài suì拜岁
- miǎo suì杪岁
- suì cáo岁漕
- zhāng suì章岁
- wàn suì yé万岁爷
- zú suì足岁
- shòu suì寿岁
- shú suì熟岁
- pō hán hú xì泼寒胡戏
- tōu hán sòng nuǎn偷寒送暖
- hán yán寒岩
- hán sǔn寒笋
- hán yě寒野
- hán guāng寒光
- hán qì寒碛
- hán xī寒溪
- yīn hán阴寒
- hán shǔ寒暑
- hán mín寒民
- hán pò寒魄
- tí jī háo hán啼饥号寒
- hán táng寒塘
- hán xīn寒心
- hán jiǎn寒俭
- hán tiáo寒条
- qiú hán球寒
- gū hán孤寒
- hán wǎn寒晩
- sōng jiě松解
- báo sōng sōng薄松松
- yìng sōng硬松
- shān sōng杉松
- sōng xià chén松下尘
- sōng tǔ松土
- chì sōng赤松
- sōng jiāng lú松江鲈
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞
- hè fā sōng zī鹤发松姿
- sōng fěn松粉
- dà fū sōng大夫松
- sōng yǐng松影
- sōng láo chūn松醪春
- sōng pí松皮
- sōng dào松道
- sōng jiōng松扃
- sōng xià松下
- sōng mù松木
- sōng fēng松风
- cān sōng dàn bǎi餐松啖柏
- sōng bǎi zhī zhì松柏之志
- bǎi liáng tǐ柏梁体
- bó lín dà xué柏林大学
- ěr bǎi饵柏
- bǎi tái柏台
- bǎi zhuāng柏装
- bǎi lè柏乐
- wū bǎi乌柏
- dōu bó lín都柏林
- juàn bǎi卷柏
- bǎi líng ér柏翎儿
- bǎi huáng柏黄
- zhēn bǎi贞柏
- bǎi guó柏国
- bǎi tú柏涂
- shuāng bǎi霜柏
- pān bǎi攀柏
- bǎi lì柏历
- líng bǎi陵柏
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.