霜晴
霜晴是一个汉语词语,拼音是shuāng qíng,该词语属于,分字 [霜,晴]。

读音shuāng qíng
怎么读
注音ㄕㄨㄤ ㄑ一ㄥˊ
霜晴(读音shuāng qíng)的近同音词有 霜清(shuāng qīng)霜磬(shuāng qìng)霜情(shuāng qíng)双清(shuāng qīng)
※ 词语「霜晴」的拼音读音、霜晴怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
霜晴[ shuāng qíng ]
⒈ 霜后的晴天。
引证解释
⒈ 霜后的晴天。
引五代 王定保 《唐摭言·韦庄奏请追赠不及第人近代者》:“风下霜晴,寒鐘自声;发为子文,鏗鏘杳清。”
宋 王千秋 《贺新郎·石城吊古》词:“弔古城东去。正高秋,霜晴木落,路通洲渚。”
元 方回 《王千三岭》诗:“霜晴村落全如画,一见都忘上岭难。”
更多词语拼音
- fán shuāng繁霜
- suān shuāng酸霜
- shuāng bái霜白
- shuāng jǐ霜脊
- shuāng lún霜轮
- shuāng tù霜兔
- shuāng fēi霜霏
- shuāng guī霜闺
- shuāng quán霜拳
- bǎi chǐ shuāng百齿霜
- shuāng bǎi霜柏
- shuāng jiān霜菅
- lěng ruò bīng shuāng冷若冰霜
- shuāng qì héng qiū霜气横秋
- shuāng máo霜毛
- shuāng sàn霜散
- shuāng xiǎo霜晓
- yàn ruò táo lǐ,lěng ruò bīng shuāng艳如桃李,冷若冰霜
- shuāng dí霜笛
- shuāng tái霜台
- hōng qíng烘晴
- qí qíng祈晴
- qíng měi晴美
- róng qíng融晴
- qíng xū晴虚
- chì qíng赤晴
- qíng hé晴和
- qíng zhòu晴昼
- qíng hào晴昊
- xiǎng qíng响晴
- qíng méi晴眉
- nòng qíng弄晴
- bào qíng暴晴
- kōng qíng空晴
- sǎo qíng fù扫晴妇
- qíng hóng晴虹
- qíng gān晴干
- qíng hé晴河
- dàn qíng淡晴
- qiān qíng愆晴
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.