矢书
矢书 (矢書) 是一个汉语词语,拼音是shǐ shū,该词语属于,分字 [矢,书]。

读音shǐ shū
怎么读
注音ㄕˇ ㄕㄨ
矢书(读音shǐ shū)的近同音词有 十数(shí shù)史书(shǐ shū)诗书(shī shū)实数(shí shù)誓书(shì shū)嗜书(shì shū)使署(shǐ shǔ)适庶(shì shù)试暑(shì shǔ)士庶(shì shù)世叔(shì shū)适戍(shì shù)世数(shì shù)室属(shì shǔ)鼫鼠(shí shǔ)使属(shǐ shǔ)市署(shì shǔ)师术(shī shù)识熟(shí shú)诗述(shī shù)诗疏(shī shū)事枢(shì shū)事术(shì shù)侍姝(shì shū)侍书(shì shū)时熟(shí shú)时术(shí shù)事数(shì shù)时蔬(shí shū)事书(shì shū)时澍(shí shù)石鼠(shí shǔ)时暑(shí shǔ)施属(shī shǔ)
※ 词语「矢书」的拼音读音、矢书怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
矢书[ shǐ shū ]
⒈ 战争中用箭射至敌方的文书。
引证解释
⒈ 战争中用箭射至敌方的文书。
引《墨子·号令》:“禁无得举矢书若以书射寇。”
岑仲勉 注:“矢书即《开禧德安守城録》所谓‘射入飞书’,拾閲敌人箭书固不可,擅以书射给敌人亦不可。”
更多词语拼音
- zhuī shǐ锥矢
- fù shǐ负矢
- hán shǐ函矢
- hāo shǐ嚆矢
- shǐ huì矢秽
- fēi shǐ飞矢
- biāo shǐ熛矢
- huáng shǐ黄矢
- qiáng nǔ mò shǐ强弩末矢
- shǐ zài xián shàng,bù dé bù fā矢在弦上,不得不发
- mǎ shǐ马矢
- shǐ gàn矢干
- shù shǐ jūn jīn束矢钧金
- yǒng shǐ fú xuān永矢弗谖
- zhēn shǐ贞矢
- wǎng shǐ qiào hú枉矢哨壶
- chī jiā fàn chè yě shǐ吃家饭撤野矢
- hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
- jí shǐ zhī de集矢之的
- shǐ shī矢施
- yún jǐn shū云锦书
- jìn lǚ zhī shū进履之书
- màn shū嫚书
- dú shū bǐ jì读书笔记
- sōng yáng shū yuàn嵩阳书院
- shū lǐ书礼
- jì shū计书
- zhàn shū战书
- yì shū译书
- qián shū前书
- xiǎo rén shū小人书
- bì mén dú shū闭门读书
- dǎo shū祷书
- bā tǐ shū八体书
- dàn shū míng淡书名
- zhōng shū jūn中书君
- niǎo chóng shū鸟虫书
- qí niú dú hàn shū骑牛读汉书
- fèng huáng xián shū凤凰衔书
- wén shū yáo文书爻
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.