圣师
圣师 (聖師) 是一个汉语词语,拼音是shèng shī,该词语属于,分字 [圣,师]。

读音shèng shī
怎么读
注音ㄕㄥˋ ㄕ
圣师(读音shèng shī)的近同音词有 盛世(shèng shì)声势(shēng shì)盛事(shèng shì)省事(shěng shì)生势(shēng shì)省试(shěng shì)圣世(shèng shì)省侍(shěng shì)牲石(shēng shí)圣事(shèng shì)生识(shēng shí)胜士(shèng shì)生式(shēng shì)省释(shěng shì)生世(shēng shì)生什(shēng shí)胜事(shèng shì)牲事(shēng shì)圣时(shèng shí)生时(shēng shí)盛饰(shèng shì)生食(shēng shí)生蓍(shēng shī)省诗(shěng shī)盛使(shèng shǐ)盛时(shèng shí)生事(shēng shì)声诗(shēng shī)笙诗(shēng shī)声施(shēng shī)
※ 词语「圣师」的拼音读音、圣师怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
圣师[ shèng shī ]
⒈ 指孔子。
⒉ 指佛家之有道者。
引证解释
⒈ 指 孔子。
引《三国志·蜀志·秦宓传》:“如 扬子云 潜心著述,有补于世,泥蟠不滓,行参圣师,于今海内,谈咏厥辞。”
北齐 颜之推 《颜氏家训·风操》:“昔者王侯自称孤、寡、不穀。自兹以降,虽 孔子 圣师与门人言,皆称名也。”
⒉ 指佛家之有道者。
引明 袁宏道 《赠海禅》诗:“余亦贪佛去,因君乞圣师。”
更多词语拼音
- shī shèng诗圣
- shèng shì圣事
- shèng rén chū圣人出
- sú shèng俗圣
- shèng shàn圣善
- shèng jīng xián zhuàn圣经贤传
- shèng dàn lǎo rén圣诞老人
- xiān shèng wáng先圣王
- shèng xīn圣心
- shèng tú圣徒
- jiǔ shèng九圣
- shèng zhōng圣衷
- zhǔ shèng chén liáng主圣臣良
- shū shèng书圣
- shèng zhào圣诏
- zhēn mó shèng biǎo贞模圣表
- qín shèng秦圣
- shèng guǒ圣果
- yī shèng医圣
- tōng shèng通圣
- quán shī拳师
- qīng shī轻师
- mù shī牧师
- zǔ shī yé祖师爷
- bān jiā nǚ shī班家女师
- xiāng shī相师
- wěi shī伪师
- xíng míng shī yé刑名师爷
- shī gōng师工
- bǎo shī保师
- shè rén shī射人师
- fǎ shī法师
- néng zhě wéi shī能者为师
- liáng shī yì yǒu良师益友
- ní shī尼师
- nóng jì shī农技师
- shī yǎng师仰
- shī dài师戴
- fā shī发师
- jiàng shī匠师
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.