圣师
圣师 (聖師) 是一个汉语词语,拼音是shèng shī,该词语属于,分字 [圣,师]。

读音shèng shī
怎么读
注音ㄕㄥˋ ㄕ
圣师(读音shèng shī)的近同音词有 盛世(shèng shì)声势(shēng shì)盛事(shèng shì)省事(shěng shì)生势(shēng shì)省试(shěng shì)圣世(shèng shì)省侍(shěng shì)牲石(shēng shí)圣事(shèng shì)生识(shēng shí)胜士(shèng shì)生式(shēng shì)省释(shěng shì)生世(shēng shì)生什(shēng shí)胜事(shèng shì)牲事(shēng shì)圣时(shèng shí)生时(shēng shí)盛饰(shèng shì)生食(shēng shí)生蓍(shēng shī)省诗(shěng shī)盛使(shèng shǐ)盛时(shèng shí)生事(shēng shì)声诗(shēng shī)笙诗(shēng shī)声施(shēng shī)
※ 词语「圣师」的拼音读音、圣师怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
圣师[ shèng shī ]
⒈ 指孔子。
⒉ 指佛家之有道者。
引证解释
⒈ 指 孔子。
引《三国志·蜀志·秦宓传》:“如 扬子云 潜心著述,有补于世,泥蟠不滓,行参圣师,于今海内,谈咏厥辞。”
北齐 颜之推 《颜氏家训·风操》:“昔者王侯自称孤、寡、不穀。自兹以降,虽 孔子 圣师与门人言,皆称名也。”
⒉ 指佛家之有道者。
引明 袁宏道 《赠海禅》诗:“余亦贪佛去,因君乞圣师。”
更多词语拼音
- xiǎo shèng小圣
- shén shèng神圣
- shèng shū圣淑
- fán shèng凡圣
- shèng shén wén wǔ圣神文武
- shèng rén圣人
- shèng lǎn圣览
- shèng diàn圣殿
- lè shèng乐圣
- shèng juàn圣眷
- shèng diǎn圣典
- shèng ào圣奥
- zhǔ shèng chén liáng主圣臣良
- shèng tuì圣蜕
- shèng xióng圣雄
- cān shèng参圣
- shèng bēi圣杯
- jīn shèng rén金圣人
- shén gōng shèng huà神功圣化
- chù hūn qǐ shèng黜昏启圣
- kuàng shī矿师
- bǔ shī卜师
- wǔ jīng shī五经师
- zhòu shī咒师
- bān shī班师
- míng shī chū gāo tú名师出高徒
- ní shī尼师
- diàn shī甸师
- zhuǎn shī转师
- huā shī花师
- dōng gōng sān shī东宫三师
- tóu shī投师
- xiáng shī翔师
- shī jì师祭
- shī láng师郎
- bì shī裨师
- tiān shī dào天师道
- yī zì shī一字师
- zǔ shī yé祖师爷
- nǚ jiào shī女教师
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.