三龙
三龙 (三龍) 是一个汉语词语,拼音是sān lóng,该词语属于,分字 [三,龙]。

读音sān lóng
怎么读
注音ㄙㄢ ㄌㄨㄥˊ
※ 词语「三龙」的拼音读音、三龙怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
三龙[ sān lóng ]
⒈ 三条龙。
⒉ 喻三位杰出者。喻汉初三杰张良、萧何、韩信。
⒊ 喻三位杰出者。喻汉代蔡邕、崔寔、许受。
⒋ 喻三位杰出者。喻宋代孙逢吉、孙逢年、孙逢辰。
⒌ 喻三国时魏蜀吴三国。
引证解释
⒈ 三条龙。
引汉 焦赣 《易林·丰之需》:“三龙北行,道逢六狼。”
⒉ 喻三位杰出者。喻 汉 初三杰 张良、萧何、韩信。
引唐 马总 《意林》附编引《裴氏新语》:“汉祖 驂三龙而乘云路,振长策而驱天下。三龙,人杰也。”
⒊ 喻三位杰出者。喻 汉 代 蔡邕、崔寔、许受。
引宋 叶廷珪 《海录碎事·人事》:“蔡邕、崔寔 号‘并凤’,又与 许受 号‘三龙’。”
⒋ 喻三位杰出者。喻 宋 代 孙逢吉、孙逢年、孙逢辰。
引《宋史·孙逢吉传》:“孙逢吉 字 从之 ……弟 逢年、逢辰,皆有文学行义,时称‘孙氏三龙’。”
⒌ 喻 三国 时 魏 蜀 吴 三国。
引唐 李白 《留别金陵诸公》诗:“海水昔飞动,三龙纷战争。”
王琦 注:“三龙, 蜀、魏、吴。”
更多词语拼音
- sān míng sān gāo三名三高
- sān bāo tāi三胞胎
- rì sān gān日三竿
- gù sān bù gù sì顾三不顾四
- sì shì sān gōng四世三公
- diū sān là sì丢三落四
- sān jié liǎng shòu三节两寿
- lián èr bìng sān连二并三
- sān xiāng zhāng jiā三相张家
- tóng sān pǐn同三品
- sān hán三韩
- sān miàn三面
- yī chàng sān tàn一唱三叹
- sān dǎo三岛
- sān huā liǎn三花脸
- sān bǎi qīng tóng qián三百青铜钱
- sān dǐng guǎi三顶拐
- sān qī zhāi三七斋
- cǐ zhōng sān mèi此中三昧
- sān wò fà三握发
- lóng wù龙物
- lóng nǎo jú龙脑菊
- lóng jī龙箕
- dūn huáng wǔ lóng敦煌五龙
- cuàn lóng yán bēi爨龙颜碑
- hé lóng合龙
- lóng ruǎn龙阮
- lóng huá fàn龙华饭
- lóng qiú龙虬
- lóng nǎo xiāng龙脑香
- lóng zhǎo zhuàn龙爪篆
- pán lóng wò hǔ盘龙卧虎
- zhū lóng猪龙
- pán lóng pǐ盘龙癖
- lóng cháng龙常
- lóng dùn龙盾
- xiàng lóng象龙
- zǔ lóng yī jù祖龙一炬
- lóng hēng龙亨
- qīng lóng青龙
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.