仁圣
仁圣 (仁聖) 是一个汉语词语,拼音是rén shèng,该词语属于,分字 [仁,圣]。

读音rén shèng
怎么读
注音ㄖㄣˊ ㄕㄥˋ
仁圣(读音rén shèng)的近同音词有 人生(rén shēng)认生(rèn shēng)人牲(rén shēng)仁声(rén shēng)人胜(rén shèng)人声(rén shēng)
※ 词语「仁圣」的拼音读音、仁圣怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
仁圣[ rén shèng ]
⒈ 仁德圣明。亦指仁德圣明者。古代多用作称颂帝王的套词。
⒉ 对皇帝的尊称。
引证解释
⒈ 仁德圣明。亦指仁德圣明者。古代多用作称颂帝王的套词。
引《礼记·经解》:“其在朝廷,则道仁圣礼义之序,燕处则听雅颂之音。”
《列子·杨朱》:“仁圣亦死,凶愚亦死。”
汉 班固 《东都赋》:“案《六经》而校德,眇古昔而论功,仁圣之事既该,而帝王之道备矣。”
宋 范仲淹 《饶州谢上表》:“狂愚之诚,进多冒死;仁圣之造,退亦推恩。”
清 俞正燮 《癸巳类稿》卷九:“中国 皇帝仁圣,且限以行国。”
⒉ 对皇帝的尊称。
引宋 王安石 《上执政书》:“窃以方今仁圣在上,四海九州冠带之属,望其施为以福天下者,皆聚于朝廷。”
更多词语拼音
- rén yì仁谊
- chuí rén tí yì槌仁提义
- yì jiāng rén sù义浆仁粟
- chéng rén qǔ yì成仁取义
- rén tǐ仁体
- zhì rén质仁
- rén wū仁乌
- rén zé仁泽
- má rén麻仁
- cí rén慈仁
- rén dǔ仁笃
- táo rén桃仁
- lǚ rén dǎo yì履仁蹈义
- rén pín仁频
- hán rén huái yì含仁怀义
- xián rén贤仁
- ǎi rán rén zhě蔼然仁者
- rén ruì仁瑞
- shī rén bù dé施仁布德
- rén liáng仁良
- fēi shèng非圣
- shèng zhì圣质
- shèng xǐ圣洗
- shèng lüè圣略
- shèng lín圣林
- shèng yì圣裔
- sì shèng dì四圣谛
- zuì shèng醉圣
- shèng zhì圣智
- jiǎ chuán shèng zhǐ假传圣旨
- shèng cān圣餐
- shèng guó圣国
- yà shèng亚圣
- shèng rén shī圣人师
- shèng jì圣迹
- tōng shèng通圣
- shèng yùn圣运
- miàn shèng面圣
- shèng pǐn圣品
- zōng shèng宗圣
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.