穷年
穷年 (窮年) 是一个汉语词语,拼音是qióng nián,该词语属于,分字 [穷,年]。
![穷年](/d/file/p3/3ed435bfbd9cab6a6622eed9403b398e.jpeg)
读音qióng nián
怎么读
注音ㄑㄩㄥˊ ㄋ一ㄢˊ
※ 词语「穷年」的拼音读音、穷年怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
穷年[ qióng nián ]
⒈ 终其天年;毕生。
⒉ 全年;一年到头。
⒊ 贫困之时。
引证解释
⒈ 终其天年;毕生。
引《战国策·齐策六》:“使 管仲 终穷抑,幽囚而不出,惭耻而不见,穷年没寿,不免为辱人贱行矣。”
《庄子·齐物论》:“和之以天倪,因之以曼衍,所以穷年也。”
《荀子·解蔽》:“以可以知人之性,求可以知物之理,而无所疑止之,没世穷年,不能徧也。”
汉 徐干 《中论·审大臣》:“高下之分,贵贱之贾,一由彼口。是以没齿穷年,不免於匹夫。”
⒉ 全年;一年到头。
引晋 陶潜 《读史述九章·张长公》:“寝迹穷年,谁知斯意。”
南朝 宋 谢灵运 《君子有所思行》:“长夜恣酣饮,穷年弄音徽。”
唐 韩愈 《进学解》:“焚膏油以继晷,恒兀兀以穷年。”
明 王蒙 《暮宿田家作》诗:“穷年滞草莽,裋褐被霜露。”
⒊ 贫困之时。
引明 高启 《送贾二文学》诗:“穷年自多感,况復送良儔。”
国语辞典
穷年[ qióng nián ]
⒈ 一整年。
引唐·韩愈〈进学解〉:「焚膏油以继晷,恒兀兀以穷年。」
唐·李商隐〈风雨〉诗:「凄凉宝剑篇,羁泊欲穷年。」
更多词语拼音
- qióng lěi穷垒
- qióng nián lěi shì穷年累世
- qióng rì穷日
- qióng hàn穷闬
- qióng niǎo guī rén穷鸟归人
- céng chū bù qióng层出不穷
- qióng něi穷馁
- qióng fèn穷愤
- qióng bì穷敝
- qióng zhì穷桎
- qióng chǐ穷侈
- qióng duì fù穷对付
- qióng mó穷磨
- cí qióng lǐ qū辞穷理屈
- dà qióng大穷
- qióng hēng穷亨
- qióng shān穷山
- qióng nián jìn qì穷年尽气
- qióng lǎn穷览
- qióng wù穷悟
- zhí nián值年
- tóu nián头年
- yīng nián婴年
- nán fāng bā shěng hóng jūn sān nián yóu jī zhàn zhēng南方八省红军三年游击战争
- xiǎo xíng nián小行年
- nián shì年事
- qióng nián mò shì穷年没世
- è nián戹年
- zhòng nián重年
- tóng nián huì同年会
- shào nián zhī jiā少年之家
- lěi yuè jīng nián累月经年
- biān nián tǐ编年体
- wǔ bǎi nián qián五百年前
- xún nián旬年
- fēng nián zhào丰年兆
- nián zhǐ年纸
- jìn nián尽年
- nián gēn年根
- què bìng yán nián却病延年
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.