请闲
请闲 (請閒) 是一个汉语词语,拼音是qǐng xián,该词语属于,分字 [请,闲]。

读音qǐng xián
怎么读
注音ㄑ一ㄥˇ ㄒ一ㄢˊ
请闲(读音qǐng xián)的近同音词有 清闲(qīng xián)轻闲(qīng xián)情见(qíng xiàn)情贤(qíng xián)青弦(qīng xián)青藓(qīng xiǎn)轻纤(qīng xiān)青线(qīng xiàn)青幰(qīng xiǎn)轻险(qīng xiǎn)倾羡(qīng xiàn)轻鲜(qīng xiān)轻幰(qīng xiǎn)清弦(qīng xián)清县(qīng xiàn)倾崄(qīng xiǎn)倾献(qīng xiàn)倾陷(qīng xiàn)清现(qīng xiàn)倾险(qīng xiǎn)青鲜(qīng xiān)庆羡(qìng xiàn)请仙(qǐng xiān)清显(qīng xiǎn)清涎(qīng xián)清鲜(qīng xiān)清贤(qīng xián)
※ 词语「请闲」的拼音读音、请闲怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
请闲[ qǐng xián ]
⒈ 亦作“请间”。
⒉ 谓请求在空隙之时白事,不欲对众言之。
引证解释
⒈ 亦作“请间”。谓请求在空隙之时白事,不欲对众言之。
引《史记·孝文本纪》:“代王 下车拜。太尉 勃 进曰:‘愿请閒言。’”
司马贞 索隐:“言欲向空閒处语。 颜师古 云:‘閒,容也,犹言中閒。请容暇之顷,当有所陈,不欲即公论也。’”
《汉书·叔孙通传》:“惠帝 为东朝 长乐宫,及间往,数蹕烦民,作復道,方筑武库南, 通 奏事,因请间。”
《南史·褚彦回传》:“有人求官,密袖中将一饼金,因求请间,出金示之。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·封三娘》:“公愧怒,疑生儇薄。生请间,俱道情事。”
更多词语拼音
- qǐng hūn请昏
- zī qǐng谘请
- jìn qǐng进请
- yào qǐng要请
- kòu qǐng扣请
- gào qǐng告请
- qǐng diào请调
- zhì qǐng质请
- qí qǐng shǐ祈请使
- lǐ qǐng礼请
- bù qǐng zhī fǎ不请之法
- yāo qǐng邀请
- qǐng huàn请唤
- qǐ qǐng启请
- jīng qǐng荆请
- qǐng lì请吏
- fā táng zhī qǐng发棠之请
- yè qǐng谒请
- xuān qǐng宣请
- qǐng hái gǔ请骸骨
- xián jìng闲靖
- xián jiē féi liào闲接肥料
- xīn xián新闲
- xīn xián shǒu mǐn心闲手敏
- shí bù xián ér十不闲儿
- xián bàn闲伴
- yóu shǒu tōu xián游手偷闲
- xián xiǎo闲晓
- shuō xián huà说闲话
- xián yuǎn闲远
- xián sǎn闲散
- xián qì闲弃
- xián huò闲或
- xián shū闲淑
- jiù xián就闲
- xián liáo闲聊
- yóu xián游闲
- xián wǎng闲往
- xián lí闲离
- shēng xián生闲
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.