请见
请见 (請見) 是一个汉语词语,拼音是qǐng jiàn,该词语属于,分字 [请,见]。

读音qǐng jiàn
怎么读
注音ㄑ一ㄥˇ ㄐ一ㄢˋ
请见(读音qǐng jiàn)的近同音词有 请柬(qǐng jiǎn)轻贱(qīng jiàn)轻剑(qīng jiàn)情鉴(qíng jiàn)情笺(qíng jiān)清减(qīng jiǎn)清简(qīng jiǎn)清鉴(qīng jiàn)轻健(qīng jiàn)清坚(qīng jiān)轻徤(qīng jiàn)青笺(qīng jiān)清俭(qīng jiǎn)清间(qīng jiān)轻简(qīng jiǎn)轻减(qīng jiǎn)青翦(qīng jiǎn)清监(qīng jiān)清健(qīng jiàn)顷间(qǐng jiān)清检(qīng jiǎn)青尖(qīng jiān)青鉴(qīng jiàn)青箭(qīng jiàn)青涧(qīng jiàn)请间(qǐng jiān)青缣(qīng jiān)青剑(qīng jiàn)青简(qīng jiǎn)请剑(qǐng jiàn)
※ 词语「请见」的拼音读音、请见怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
请见[ qǐng jiàn ]
⒈ 请求接见。
⒉ 宋代士人的一种礼节。
⒊ 相见。请,敬辞。
⒋ 邀请会见。
引证解释
⒈ 请求接见。
引《左传·僖公二十四年》:“吕却 畏偪,将焚公宫,而弑 晋侯。寺人 披 请见,公使让之,且辞焉。”
《论语·八佾》:“仪 封人请见,曰:‘君子之於斯也,吾未尝不得见也。’从者见之。”
⒉ 宋 代士人的一种礼节。
引宋 王闢之 《渑水燕谈录·杂录》:“国初袭 唐 末士风,举子见先达,先通牋刺,谓之请见。既与之见,他日再投启事,谓之谢见。”
⒊ 相见。请,敬辞。
引《左传·成公二年》:“齐侯 使请战,曰:‘子以君师辱於敝邑,不腆敝赋,詰朝请见。’”
⒋ 邀请会见。
引瞿秋白 《饿乡纪程》十一:“忽有外交部部员传信给我们,说总理请见。当天晚上,我们到他家里--就在外交部。”
国语辞典
请见[ qǐng jiàn ]
⒈ 求见。
引《左传·庄公十年》:「公将战,曹刿请见。」
《论语·八佾》:「仪封人请见。」
更多词语拼音
- guān qǐng关请
- qǐng yì请益
- zào qǐng造请
- qǐng fā请发
- qǐng rì请日
- qí qíng tā bǐ奇请它比
- qǐng diàn请佃
- qǐng jué请爵
- qǐng xiè请谢
- qǐng huǒ请火
- de qǐng得请
- qǐ qǐng乞请
- dǎo qǐng祷请
- qǐng yàn请谳
- pìn qǐng聘请
- qǐng yǐn请引
- qǐng zhèng请正
- qǐng yǔ请雨
- xún qǐng询请
- qǐng zì wěi shǐ请自隗始
- jiàn guān见官
- gǔ jiàn瞽见
- jiàn wù bù jiàn rén见物不见人
- guǎ jiàn寡见
- cháng jiàn常见
- sī kōng jiàn guàn司空见惯
- kě jiàn渴见
- jiàn qiǎng见镪
- luǒ jiàn裸见
- shǎo jiàn duō guài少见多怪
- yū jiàn迂见
- jiàn dú见独
- qián bù jiàn gǔ rén,hòu bù jiàn lái zhě前不见古人,后不见来者
- bā zì méi jiàn yī piě八字没见一撇
- jiàn zhì见志
- zhuó jiàn zhēn zhī灼见真知
- qíng jiàn zhōu jié情见埶竭
- chóu rén xiāng jiàn,fèn wài míng bai仇人相见,分外明白
- zhào jiàn召见
- jiàn xiǎo àn dà见小暗大
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.