青襟
青襟是一个汉语词语,拼音是qīng jīn,该词语属于,分字 [青,襟]。
![青襟](/d/file/p3/565bab546e53a5c78f2c4ba4aaa451dd.jpeg)
读音qīng jīn
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄐ一ㄣ
青襟(读音qīng jīn)的近同音词有 青筋(qīng jīn)倾尽(qīng jìn)罄尽(qìng jìn)清劲(qīng jìn)晴襟(qíng jīn)清谨(qīng jǐn)清近(qīng jìn)清襟(qīng jīn)轻进(qīng jìn)清禁(qīng jìn)轻津(qīng jīn)轻劲(qīng jìn)青锦(qīng jǐn)青禁(qīng jìn)清紧(qīng jǐn)青衿(qīng jīn)青巾(qīng jīn)倾襟(qīng jīn)倾衿(qīng jīn)青金(qīng jīn)
※ 词语「青襟」的拼音读音、青襟怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
青襟[ qīng jīn ]
⒈ 青色衣服的交领。
⒉ 借指学子之服。
⒊ 借指学子。
⒋ 借指青年时期。
⒌ 喻指襟怀,心胸。
引证解释
⒈ 青色衣服的交领。
引唐 戎昱 《送苏参军诗》:“忆昨青襟醉里分,酒醒迴首愴离羣。”
⒉ 借指学子之服。
引前蜀 韦庄 《寄右省李起居》诗:“多慙十载游 梁 客,未换青襟侍素王。”
⒊ 借指学子。
引《魏书·李崇传》:“养黄髮以询格言,育青襟而敷典式。”
唐 张说 《四门助教尹先生墓志》:“詵詵青襟,有所仰矣。”
唐 刘长卿 《寄万州崔使君令钦》诗:“丘 门多白首, 蜀郡 满青襟。”
⒋ 借指青年时期。
引唐 窦群 《晚自台中归永宁里南望山色怅然有怀呈上右司十一兄》诗:“白髮侵侵生有涯,青襟曾爱紫河车。”
⒌ 喻指襟怀,心胸。
引明 陈汝元 《金莲记·捷报》:“怯离愁青襟似麻,问归期西风及瓜。”
更多词语拼音
- qīng biān青编
- chuí qīng垂青
- qīng niǎo青袅
- qīng lóng jīn kuì青龙金匮
- qīng luó青萝
- qīng láng青狼
- qīng tóu jī青头鸡
- qīng zhì青雉
- qīng jié青节
- qīng yǔ青雨
- sān chǐ qīng shé三尺青蛇
- qīng chā shǒu青插手
- qīng qì青气
- qīng bì青碧
- qīng xī xiǎo mèi青溪小妹
- qīng bō青波
- shuǎ qīng耍青
- qīng guāng dāng青光当
- qīng é diàn jiǎo青娥殿脚
- qīng zǐ青子
- chè jīn lù zhǒu掣襟露肘
- cái jīn裁襟
- jīn qī襟期
- jīn sù襟素
- jīn fǔ襟腑
- fǔ jīn抚襟
- jīn gài襟概
- xiá jīn遐襟
- duì miàn jīn对面襟
- yì jīn逸襟
- liú jīn流襟
- niú mǎ jīn jū牛马襟裾
- chéng jīn澄襟
- jīn bào襟抱
- dà jīn大襟
- qì xià zhān jīn泣下沾襟
- qīng jīn青襟
- è jīn kòng yān扼襟控咽
- jīn dài襟带
- pí pá jīn琵琶襟
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.