青城
青城是一个汉语词语,拼音是qīng chéng,该词语属于,分字 [青,城]。

读音qīng chéng
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄔㄥˊ
青城(读音qīng chéng)的近同音词有 清澄(qīng chéng)倾城(qīng chéng)庆成(qìng chéng)清称(qīng chēng)请成(qǐng chéng)
※ 词语「青城」的拼音读音、青城怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
青城[ qīng chéng ]
⒈ 宋斋宫名。一在南熏门外,为祭天斋宫,谓之南青城;一在封丘门外,为祭地斋宫,谓之北青城。
⒉ 指青城山。
引证解释
⒈ 宋 斋宫名。一在 南薰门 外,为祭天斋宫,谓之 南青城 ;一在 封丘门 外,为祭地斋宫,谓之 北青城。
引宋 吴自牧 《梦粱录·郊祀年驾宿青城端诚殿行郊祀礼》:“所谓 青城,止以青布为幕,画甃砌之文,旋结城闕。”
元 刘祁 《归潜志》卷七:“大梁城 南五里号 青城,乃 金国 初 粘罕 驻军受 宋 二帝降处。当时后妃皇族皆诣焉,因尽俘而北。后 天兴 末, 末帝 东迁, 崔立 以城降,北兵亦于 青城 下寨,而后妃内族復诣此地,多僇死,亦可怪也。”
清 钱谦益 《向言上》:“宋 之亡也以 青城,金之亡也亦以 青城。”
⒉ 指 青城山。
引北周 庾信 《周车骑大将军贺娄公神道碑》:“青城 仙洞, 黄石 祠坛。”
唐 郑巢 《题崔中丞北斋》诗:“何年各无事,高论宿 青城。”
宋 陆游 《玉笈斋书事》诗之二:“剩分松屑为山信,明日 青城 有使行。”
清 吴伟业 《佘山遇姚翁出所画花鸟见赠》诗:“只今来 白石,当日住 青城。”
更多词语拼音
- qīng zūn青尊
- sān yán qīng luó sǎn三檐青罗伞
- qīng wū jīng青乌经
- qīng máng jù青芒屦
- miè qīng灭青
- qīng shǐ liú fāng青史留芳
- fǎn qīng返青
- qīng zhú dān fēng青竹丹枫
- qīng yī青衣
- qīng yī rén青衣人
- qīng juàn青眷
- qīng shān yī fà青山一发
- nián qīng年青
- diàn qīng靛青
- qīng dí青鸐
- liú dé qīng shān zài,bù chóu méi chái shāo留得青山在,不愁没柴烧
- qīng cuì青翠
- liú dé qīng shān zài bù pà méi chái shāo留得青山在不怕没柴烧
- qīng yún xué shì青云学士
- bì hǎi qīng tiān碧海青天
- chéng fáng jūn城防军
- chéng pī城陴
- wǔ guó chéng五国城
- tuó chéng佗城
- zhù chéng suī yáng qǔ筑城睢阳曲
- jīng chéng shì京城氏
- chéng lǐ rén城里人
- wáng shè chéng王舍城
- shòu xiáng chéng受降城
- zhǐ guì luò chéng纸贵洛城
- qǔ nǚ chéng曲女城
- xiàn chéng陷城
- shī chéng诗城
- wéi chéng惟城
- guǎn chéng gōng管城公
- nèi chéng jīng xuē内城京靴
- zhuì chéng缒城
- lián chéng pú连城璞
- fù chéng腹城
- liáo chéng jiàn聊城箭
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.