遣唐使
遣唐使是一个汉语词语,拼音是qiǎn táng shǐ,该词语属于,分字 [遣,唐,使]。

读音qiǎn táng shǐ
怎么读
注音ㄑ一ㄢˇ ㄊㄤˊ ㄕˇ
※ 词语「遣唐使」的拼音读音、遣唐使怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
遣唐使[ qiǎn táng shǐ ]
⒈ 日本派遣至我国唐朝的使节。公元630-895年间,遣唐使到达唐朝者共十四次(一说实为十三次)。使团人员包括大使、副使、留学生、留学僧及工作人员,一次人数往往多至数百人。
引证解释
⒈ 日本 派遣至我国 唐 朝的使节。公元630-895年间,遣 唐 使到达 唐 朝者共十四次(一说实为十三次)。使团人员包括大使、副使、留学生、留学僧及工作人员,一次人数往往多至数百人。 中国 的文物制度因而传入 日本。
国语辞典
遣唐使[ qiǎn táng shǐ ]
⒈ 日本奈良王朝,羡慕唐朝文物之盛,迭遣重臣名宿,渡华留学,采唐政法、文教,移植于其国,称为「遣唐使」。后遂为各代的定制;唐末,中国乱起,始罢遣。
更多词语拼音
- xiān qiǎn先遣
- qiǎn guī遣归
- xiāo qiǎn销遣
- tuì qiǎn退遣
- qiǎn lèi遣累
- cì qiǎn赐遣
- qiǎn jiàng遣将
- qǐ qiǎn起遣
- qiǎn guān遣官
- qiǎn shì遣释
- zhào qiǎn召遣
- bà qiǎn罢遣
- qiǎn cè遣策
- zhǐ qiǎn旨遣
- qiǎn shì遣适
- qiǎn xìng遣兴
- qiǎn xìn遣信
- kuǎn qiǎn款遣
- xiāo qiǎn pǐn消遣品
- qíng shù lǐ qiǎn情恕理遣
- chū táng初唐
- tíng táng庭唐
- táng xī唐溪
- táng sān zàng唐三藏
- shèng táng盛唐
- dī táng堤唐
- pū táng táng扑唐唐
- táng sì唐肆
- cāng táng苍唐
- táng gōng唐弓
- táng yú唐虞
- táng jiā唐家
- táng bēi唐陂
- měi táng美唐
- bì táng避唐
- táng mào唐帽
- táng yú zhī zhì唐虞之治
- táng tī唐梯
- qián táng jiāng钱唐江
- táng sēng qǔ jīng唐僧取经
- zhū yī shǐ zhě朱衣使者
- fān shǐ番使
- shǐ mǎ è lún chūn使马鄂伦春
- mù qiú shǐ zhě木球使者
- shǐ zuǐ shǐ shé使嘴使舌
- shǐ guāi使乖
- fèng huáng shǐ凤凰使
- yè shǐ业使
- cháo shǐ朝使
- jiē bàn shǐ接伴使
- shǐ xiào使効
- liú shǐ留使
- shǐ jiǔ使酒
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- xīng shǐ星使
- shǐ chén fáng使臣房
- shǐ lì使力
- shǐ guǎn使馆
- dié shǐ fēng méi蝶使蜂媒
- jī bǔ shǐ chén缉捕使臣
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.