明识
明识 (明識) 是一个汉语词语,拼音是míng shí,该词语属于,分字 [明,识]。

读音míng shí
怎么读
注音ㄇ一ㄥˊ ㄕˊ
明识(读音míng shí)的近同音词有 名师(míng shī)明示(míng shì)名士(míng shì)名实(míng shí)明时(míng shí)冥氏(míng shì)冥事(míng shì)铭识(míng shí)冥室(míng shì)明世(míng shì)鸣石(míng shí)明石(míng shí)明师(míng shī)命谥(mìng shì)瞑士(míng shì)明试(míng shì)明誓(míng shì)明视(míng shì)名氏(míng shì)瞑视(míng shì)名世(míng shì)名尸(míng shī)命使(mìng shǐ)命士(mìng shì)名识(míng shí)命事(mìng shì)名势(míng shì)命氏(mìng shì)鸣世(míng shì)命世(mìng shì)
※ 词语「明识」的拼音读音、明识怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
明识[ míng shí ]
⒈ 透彻了解。高明的见识。明理,有见识。
引证解释
⒈ 透彻了解。
引《孔丛子·陈士义》:“非信义君子明识穷达,则不可。”
⒉ 高明的见识。
引《晋书·荀勖传》:“又尝在帝坐进饭,谓在坐人曰:‘此是劳薪所炊。’咸未之信。帝遣问膳夫,乃云:‘实用故车脚。’举世伏其明识。”
宋 曾巩 《移沧洲过阙上殿札子》:“﹝ 英宗 ﹞虽早遗天下,成功盛烈,未及宣究,而明识大略,足以克配前人之休。”
明 郎瑛 《七修类稿·义理一·羲之子昂》:“余尝观 羲之 諫 殷浩 北伐书,喜其事理通畅,深中当时之弊;劝其辑和朝廷,又见明识远略。”
⒊ 明理,有见识。
引《南史·刘穆之传》:“其妻 江嗣 女,甚明识,每禁不令往。”
宋 苏辙 《颍滨遗老传上》:“母 成国太夫人 程氏,亦好读书,明识过人,志节凛然。”
更多词语拼音
- míng jiào明轿
- yè míng夜明
- jiě míng解明
- míng tuī明忒
- mó míng谟明
- huì míng慧明
- zèng míng chè liàng锃明彻亮
- míng kǎi明闿
- míng jiāng明将
- míng qiāng àn jiàn明枪暗箭
- míng cì明刺
- wén míng jié hūn文明结婚
- yī huì yī míng一晦一明
- jīng míng晶明
- huáng míng皇明
- míng gàn明干
- dào míng盗明
- míng jí明殛
- fēng míng丰明
- rèn míng认明
- jié shí结识
- shí cái zūn xián识才尊贤
- qián liù shí前六识
- shí rén识人
- tiān shí天识
- bù shí bù zhī不识不知
- bó wén qiáng zhì博闻强识
- zhī yīn shí qù知音识趣
- yáo shí遥识
- shí huò识货
- dā shí搭识
- shè huì yì shí社会意识
- shí shuǐ xìng识水性
- qī shí七识
- bó shí duō tōng博识多通
- lǎng shí朗识
- shǎng shí赏识
- píng shí评识
- jiàn jīng shí jīng见精识精
- shēn shí身识
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.