洛阳才子
洛阳才子 (洛陽才子) 是一个汉语词语,拼音是luò yáng cái zǐ,该词语属于成语,分字 [洛,阳,才,子]。

读音luò yáng cái zǐ
怎么读
注音ㄌㄨㄛˋ 一ㄤˊ ㄘㄞˊ ㄗˇ
※ 词语「洛阳才子」的拼音读音、洛阳才子怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
洛阳才子[ luò yáng cái zǐ ]
⒈ 原指汉贾谊,因其是洛阳人,少年有才,故称。后泛称洛阳有文学才华的人。语出晋潘岳《西征赋》:“终童山东之英妙,贾生洛阳之才子”。
引证解释
⒈ 原指 汉 贾谊,因其是 洛阳 人,少年有才,故称。后泛称 洛阳 有文学才华的人。
引语出 晋 潘岳 《西征赋》:“终童 山东 之英妙, 贾生 洛阳 之才子”。
唐 李白 《陪族叔刑部侍郎晔及中书贾舍人至游洞庭》诗之三:“洛阳 才子謫 湘川,元礼 同舟月下仙。”
王琦 注:“﹝ 洛阳 才子﹞,谓 贾谊 也。 贾至 亦 河南 洛阳 人,故以 谊 比之。”
前蜀 韦庄 《菩萨蛮》词:“洛阳 城里春光好, 洛阳 才子他乡老。”
国语辞典
洛阳才子[ luò yáng cái zǐ ]
⒈ 汉代贾谊文采出众,号称为「洛阳才子」。语本后泛称才华出色的文士。明·无名氏。
引《文选·潘岳·西征赋》:「终童山东之英妙,贾生洛阳之才子。」
《金雀记·第六出》:「洛阳才子岂无人,不须徒叹花如锦。」
更多词语拼音
- mó luò gē摩洛哥
- xǔ luò许洛
- shāng luò商洛
- luò yàn洛宴
- luò shān jī洛杉矶
- pǔ luò普洛
- jié kè sī luò fá kè捷克斯洛伐克
- luò shēng yǒng洛生咏
- luò líng洛灵
- luò pǔ洛浦
- tiě luò铁洛
- pǔ luò měi xiū sī普洛美修斯
- dōng luò东洛
- luò dū洛都
- ā fó luò dí tuī阿佛洛狄忒
- bǔ luò卜洛
- luò yáng chǎn洛阳铲
- jiǔ luò九洛
- guō luò dài郭洛带
- shǔ luò蜀洛
- yáng xiāo阳歊
- gāo yáng tú高阳徒
- dōng yáng shòu tǐ东阳瘦体
- bù yīn bù yáng不阴不阳
- yáng pèi阳辔
- kàng yáng亢阳
- zàn yáng赞阳
- xià yáng夏阳
- yáng bīn阳濒
- tài yáng xué太阳穴
- xī yáng tíng夕阳亭
- yáng guān qǔ阳关曲
- xiǎo yáng chūn小阳春
- líng yáng陵阳
- héng yáng yàn duàn衡阳雁断
- yáng hàn阳熯
- zī yáng rén资阳人
- jiāng yáng江阳
- gāo yáng chí高阳池
- shǎo yáng少阳
- wǔ cái武才
- liáng cái lù yòng量才録用
- háo cái豪才
- yǎ cái雅才
- dòu qí cái豆萁才
- xiǎo yǒu cái小有才
- sān hóng xiù cái三红秀才
- fù dì jīn cái负地矜才
- hán cái含才
- nèi cái内才
- dà lì shí cái zǐ大历十才子
- guǐ cái鬼才
- qí cái yì néng奇才异能
- yè xià cái邺下才
- gāng cái刚才
- cái bì shí qiǎn才蔽识浅
- cái jì才伎
- yě cái野才
- rén cái nèi gé人才内阁
- cái nǚ才女
- mǎ zhá zǐ马札子
- huá zǐ划子
- zhuàn zǐ lián转子莲
- zhá zǐ炸子
- wǔ liǎn zǐ五敛子
- bào zi刨子
- yán zǐ xiàng颜子巷
- míng jiā zǐ名家子
- huài pī zǐ坏坯子
- lí zǐ梨子
- dān xián pái zi qǔ单弦牌子曲
- xiào zǐ孝子
- dì zǐ地子
- chá zǐ槎子
- ān zǐ庵子
- bái fáng zǐ白房子
- nián zǐ黏子
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- dàn zǐ弹子
- jīng huā zǐ京花子
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.