隆古
隆古是一个汉语词语,拼音是lóng gǔ,该词语属于,分字 [隆,古]。

读音lóng gǔ
怎么读
注音ㄌㄨㄥˊ ㄍㄨˇ
隆古(读音lóng gǔ)的近同音词有 龙骨(lóng gǔ)隆谷(lóng gǔ)龙薣(lóng gǔ)隆固(lóng gù)笼毂(lóng gū)聋瞽(lóng gǔ)
※ 词语「隆古」的拼音读音、隆古怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
隆古[ lóng gǔ ]
⒈ 远古。
引证解释
⒈ 远古。
引唐 萧颖士 《过河滨和文学张志尹》:“隆古日以远,举世丧其淳。”
明 刘基 《官箴》中:“在昔隆古,分封国都。”
清 谭嗣同 《仁学》二:“至变易降衷之恆性,变易隆古之学术,至杀其自家,杀家种类,以宛转攀恋於数千年之久,而不思脱其軛耶?”
更多词语拼音
- shào lóng绍隆
- lóng yǒng隆踊
- wā lóng洼隆
- lóng jī隆姬
- wā lóng窊隆
- lóng jīn隆矜
- lóng bì隆弊
- lóng chōng隆冲
- lóng sī隆私
- lóng lǜ隆率
- lóng gù隆固
- kā mài lóng喀麦隆
- lóng zhǔn隆准
- lóng zhōu隆周
- lóng yì隆异
- hǒu lóng吼隆
- lóng rè隆热
- lóng shàng隆上
- lóng hù隆冱
- lóng qìng yáo隆庆窑
- fàng gǔ放古
- duǎn gǔ qǔ短古取
- gèn gǔ xīn wén亘古新闻
- tài gǔ太古
- gōng gǔ li公古哩
- kuàng gǔ qí wén旷古奇闻
- gǔ huà古画
- hái pǔ fǎn gǔ还朴反古
- niàn qīng táng gǔ lā shān念青唐古拉山
- qióng gǔ穹古
- shuō gǔ tán jīn说古谈今
- zhā gǔ扎古
- gǔ zé古则
- bī gǔ逼古
- diāo zuān gǔ guài刁钻古怪
- měng gǔ ér蒙古儿
- gǔ bǎn古板
- jīng qí gǔ guài精奇古怪
- chún gǔ淳古
- zhèn gǔ shuò jīn震古烁今
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.