泠风
泠风 (泠風) 是一个汉语词语,拼音是líng fēng,该词语属于,分字 [泠,风]。

读音líng fēng
怎么读
注音ㄌ一ㄥˊ ㄈㄥ
泠风(读音líng fēng)的近同音词有 凌风(líng fēng)灵风(líng fēng)灵凤(líng fèng)灵封(líng fēng)灵峰(líng fēng)聆风(líng fēng)陵风(líng fēng)
※ 词语「泠风」的拼音读音、泠风怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
泠风[ líng fēng ]
⒈ 小风;和风。
引证解释
⒈ 小风;和风。
引《庄子·齐物论》:“泠风则小和,飘风则大和。”
成玄英 疏:“泠,小风也。”
《吕氏春秋·任地》:“子能使子之野尽为泠风乎?”
高诱 注:“泠风,和风,所以成穀也。”
南朝 宋 谢灵运 《初往新安桐庐口》诗:“既及泠风善,又即秋水驶。”
《新唐书·柳宗元传》:“蒸为清氛,疏为泠风。”
国语辞典
泠风[ líng fēng ]
⒈ 微风。
引《庄子·齐物论》:「泠风则小和,飘风则大和。」
⒉ 柔和的风。
引《吕氏春秋·士容论·任地》:「子能使雚夷毋淫乎?子能使子之野尽为泠风乎?」
更多词语拼音
- qīng qīng líng líng清清泠泠
- zhōng líng中泠
- tì líng涕泠
- bái líng líng白泠泠
- líng rén泠人
- zhēn líng真泠
- líng líng泠泠
- xī líng西泠
- xiǎo líng晓泠
- mí líng麊泠
- míng líng溟泠
- dīng líng叮泠
- líng lún泠纶
- xī líng bā jiā西泠八家
- piāo líng飘泠
- líng rán泠然
- líng tài泠汰
- jié líng洁泠
- líng bō泠波
- biē líng鳖泠
- nán fēng南风
- jīng fēng chě huǒ惊风扯火
- fēng chén pú pú风尘仆仆
- dài mǎ yī fēng代马依风
- qīng fēng清风
- fēng chuī làng dǎ风吹浪打
- sān dà zuò fēng三大作风
- wàng fēng ér táo望风而逃
- má fēng麻风
- xuě fēng雪风
- fēng fǔ风府
- fēng yǔ qī qī风雨凄凄
- cóng fēng ér fú从风而服
- fēng tòu风透
- dài wáng fēng大王风
- dà jiā fēng fàn大家风范
- qīng fēng倾风
- pái fēng牌风
- fēng zhěn风疹
- fēng gē dá风疙瘩
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.