两宫
两宫 (兩宮) 是一个汉语词语,拼音是liǎng gōng,该词语属于,分字 [两,宫]。
![两宫](/d/file/p3/1d6c424ce94cbab5c9f9764b49b18792.jpeg)
读音liǎng gōng
怎么读
注音ㄌ一ㄤˇ ㄍㄨㄥ
两宫(读音liǎng gōng)的近同音词有 量功(liáng gōng)良弓(liáng gōng)良肱(liáng gōng)梁宫(liáng gōng)良功(liáng gōng)两龚(liǎng gōng)良工(liáng gōng)亮工(liàng gōng)亮拱(liàng gǒng)
※ 词语「两宫」的拼音读音、两宫怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
两宫[ liǎng gōng ]
⒈ 指太后和皇帝或皇帝和皇后。亦指太上皇和皇帝或两后。因其各居一宫,故称两宫。
⒉ 东宫和上台的合称。指太子及皇帝。
引证解释
⒈ 指太后和皇帝或皇帝和皇后。亦指太上皇和皇帝或两后。因其各居一宫,故称两宫。
引《史记·魏其武安侯列传》:“有如两宫螫将军,则妻子毋类矣。”
裴骃 集解引 张晏 曰:“两宫,太后、 景帝 也。”
《汉书·张延寿传》:“放 取皇后弟 平恩侯 许嘉 女,上为 放 供张……两宫使者,冠盖不絶。”
宋 张元干 《石州慢·己酉秋吴兴舟中作》词:“两宫何处,塞垣祗隔 长江,唾壶空击悲歌缺。”
清 陈康祺 《郎潜纪闻》卷一:“比 穆宗 登极, 肃 益跋扈难制。两宫震怒,臚列逆跡,付廷议,罪在不赦。”
⒉ 东宫和上台的合称。指太子及皇帝。
引晋 潘岳 《夏侯常侍诔》:“内賛两宫,外宰黎蒸。”
《文选·陆机<谢平原内史表>》:“入朝九载,歷官有六。身登三阁,官成两宫。”
李善 注:“两宫,东宫及上臺也。”
南朝 齐 王俭 《褚渊碑文》:“濯缨登朝,冠冕当世。陞降两宫,实惟时宝。”
更多词语拼音
- liǎng bìn rú shuāng两鬓如霜
- liǎng tóu bái miàn两头白面
- yī kè bù fán liǎng jiā一客不烦两家
- liǎng zhù qián两柱钱
- liǎng diǎn lùn两点论
- bān jīn bō liǎng搬斤播两
- liǎng xìng huā两性花
- liǎng shǔ两蜀
- liǎng bàng两傍
- yīn yáng liǎng miàn阴阳两面
- liǎng shuō两说
- liǎng hé两河
- sì liǎng hóng ròu四两红肉
- liǎng shǒu kōng kōng两手空空
- yī rì liǎng,liǎng rì sān一日两,两日三
- liǎng miàn tǎo hǎo两面讨好
- kē dào liǎng yá mén科道两衙门
- liǎng zhì两制
- shì bù liǎng cún势不两存
- mó léng liǎng duān模棱两端
- gōng tái宫台
- huáng gōng璜宫
- chóng huá gōng重华宫
- chén gōng jìng陈宫镜
- jiān gōng监宫
- shǔ xiù gōng tíng黍秀宫庭
- dōu lǜ gōng兜率宫
- gōng chē chū宫车出
- huǒ gōng火宫
- bái tóu gōng nǚ白头宫女
- gōng cí宫祠
- yōng hé gōng雍和宫
- gōng shù宫树
- cháo gōng朝宫
- hàn gōng汉宫
- rén shòu gōng仁寿宫
- gōng zhǎng宫掌
- qí nián gōng蕲年宫
- chán gōng pān guì蟾宫扳桂
- jīn gōng huā禁宫花
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.