金茎
金茎 (金莖) 是一个汉语词语,拼音是jīn jīng,该词语属于,分字 [金,茎]。

读音jīn jīng
怎么读
注音ㄐ一ㄣ ㄐ一ㄥ
金茎(读音jīn jīng)的近同音词有 进京(jìn jīng)进境(jìn jìng)近景(jìn jǐng)金睛(jīn jīng)津径(jīn jìng)晋京(jìn jīng)尽凈(jìn jìng)谨敬(jǐn jìng)谨警(jǐn jǐng)谨静(jǐn jìng)金荆(jīn jīng)金镜(jīn jìng)赆敬(jìn jìng)尽境(jìn jìng)金鲸(jīn jīng)尽敬(jìn jìng)锦泾(jǐn jīng)进经(jìn jīng)金景(jīn jǐng)金精(jīn jīng)金晶(jīn jīng)矜竞(jīn jìng)金经(jīn jīng)进竞(jìn jìng)金井(jīn jǐng)
※ 词语「金茎」的拼音读音、金茎怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
金茎[ jīn jīng ]
⒈ 用以擎承露盘的铜柱。
⒉ 指承露盘或盘中的露。
引证解释
⒈ 用以擎承露盘的铜柱。
引《文选·班固<西都赋>》:“抗仙掌以承露,擢双立之金茎。”
李善 注:“金茎,铜柱也。”
唐 杜甫 《秋兴》诗之五:“蓬莱 高闕对 南山,承露金茎霄汉间。”
明 陈汝元 《金莲记·射策》:“香飘玉鼎晴烟细,日照金茎丽影移。”
⒉ 指承露盘或盘中的露。
引明 叶宪祖 《碧莲绣符》第五折:“泼阳乌放威刚此时,渴病争如是。倾将石髓流,胜却金茎赐。”
清 姚弘绪 《送阎荆州终养归中州》诗:“霞觴味并金茎赐,綵袖香从玉殿分。”
清 金农 《东冈卧病》诗:“久别金茎分草露,顿忘碧海守蹄涔。”
更多词语拼音
- diǎn shí wéi jīn点石为金
- diǎn shí chéng jīn点石成金
- jīn zēng金缯
- diǎn jīn zuò tiě点金作铁
- jīn suǒ suì金琐碎
- jīn xuán金璇
- jīn shēn金身
- jīn tǐng金铤
- jiā lěi qiān jīn,zuò bù chuí táng家絫千金,坐不垂堂
- jīn hūn金婚
- jīn zǐ金紫
- jīn biān金编
- shí jīn十金
- jīn gǔ yǒu金谷友
- jīn guī yù táng金闺玉堂
- jīn kǒu金口
- sān rén yī tiáo xīn,huáng tǔ biàn chéng jīn三人一条心,黄土变成金
- liú jīn shuò shí流金铄石
- jīn yè shū金叶书
- jīn lóng金龙
- dì xià jīng地下茎
- jīng gàn茎干
- bái jīng白茎
- jīng gǎn茎杆
- jīng yīng茎英
- liù jīng六茎
- fēi jīng飞茎
- dì shàng jīng地上茎
- jiǔ jīng九茎
- yīn jīng阴茎
- gēn jīng根茎
- yī jīng yī cǎo一茎一草
- yī jīng一茎
- qiú jīng球茎
- wǔ jīng五茎
- pú fú jīng匍匐茎
- xǐ jīng枲茎
- kū jīng枯茎
- jīn jīng lù金茎露
- wén jīng文茎
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.