讲礼
讲礼 (講禮) 是一个汉语词语,拼音是jiǎng lǐ,该词语属于,分字 [讲,礼]。
![讲礼](/d/file/p3/fd5db163dc586e85d2202c80617f21da.jpeg)
读音jiǎng lǐ
怎么读
注音ㄐ一ㄤˇ ㄌ一ˇ
讲礼(读音jiǎng lǐ)的近同音词有 奖励(jiǎng lì)讲理(jiǎng lǐ)降戾(jiàng lì)降厘(jiàng lí)降礼(jiàng lǐ)疆理(jiāng lǐ)江蓠(jiāng lí)将吏(jiāng lì)奬厉(jiǎng lì)江骊(jiāng lí)将离(jiāng lí)匠骊(jiàng lí)疆吏(jiāng lì)蒋厉(jiǎng lì)奬励(jiǎng lì)僵立(jiāng lì)江历(jiāng lì)匠黎(jiàng lí)江离(jiāng lí)将礼(jiāng lǐ)匠丽(jiàng lì)匠理(jiàng lǐ)江鲤(jiāng lǐ)奬砺(jiǎng lì)将理(jiāng lǐ)疆里(jiāng lǐ)礓砾(jiāng lì)茳蓠(jiāng lí)
※ 词语「讲礼」的拼音读音、讲礼怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
讲礼[ jiǎng lǐ ]
⒈ 习礼。
⒉ 叙礼,叙尊卑、长幼、宾主之礼。
引证解释
⒈ 习礼。
引《左传·昭公十三年》:“是故明王之制,使诸侯岁聘以志业,间朝以讲礼。”
孔颖达 疏:“间一岁,诸侯亲自入朝,以讲习上下之礼。”
汉 张衡 《七辩》:“旁窥《八索》,仰镜《三坟》,讲礼习乐,仪则彬彬。”
《新唐书·隐逸传·王绩》:“杜之松,故人也,为刺史,请 绩 讲礼,答曰:‘吾不能揖让邦君门,谈糟粕,弃醇醪也。’”
⒉ 叙礼,叙尊卑、长幼、宾主之礼。
引《水浒传》第四四回:“邀请二位义士到 聚义厅 上,俱各讲礼罢,谦让 戴宗 正面坐了。”
更多词语拼音
- jiǎng sōu讲搜
- jiǎng hé讲核
- jiǎng lǜ讲律
- jiǎng yì讲益
- jiǎng quàn讲劝
- jiǎng huà讲画
- fā jiǎng发讲
- xùn jiǎng训讲
- jiǎng wò讲幄
- jiǎng yòng讲用
- jiǎng yán讲筵
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- jiǎng táng讲堂
- tōng jiǎng通讲
- jiǎng huā讲花
- jiǎng mù讲目
- yuē jiǎng约讲
- jiǎng shè讲射
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng dú讲读
- shèng lǐ盛礼
- lǐ fó礼佛
- shēng lǐ牲礼
- lǐ qián礼钱
- lǐ yí zhī bāng礼仪之邦
- chái cè lǐ柴册礼
- lǐ qīng qíng yì zhòng礼轻情意重
- lǐ shí礼食
- qiān jīng yǐn lǐ牵经引礼
- lǐ pì礼辟
- yǎn lǐ演礼
- lǐ zhòng礼重
- lǐ xiáng礼庠
- fèi lǐ费礼
- jiā lǐ家礼
- biàn lǐ变礼
- wǔ lǐ五礼
- lǐ jì礼际
- mò lǐ默礼
- shǎo lǐ少礼
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.