兼韵
兼韵 (兼韻) 是一个汉语词语,拼音是jiān yùn,该词语属于,分字 [兼,韵]。

读音jiān yùn
怎么读
注音ㄐ一ㄢ ㄩㄣˋ
兼韵(读音jiān yùn)的近同音词有 践运(jiàn yùn)歼殒(jiān yǔn)简允(jiǎn yǔn)蹇运(jiǎn yùn)鉴允(jiàn yǔn)
※ 词语「兼韵」的拼音读音、兼韵怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
兼韵[ jiān yùn ]
⒈ 近体诗用韵的一种方法。指同一首诗中,兼用通用韵部的字押韵。
引证解释
⒈ 近体诗用韵的一种方法。指同一首诗中,兼用通用韵部的字押韵。
引清 吴乔 《围炉诗话》卷一:“唐 人有嫌韵、兼韵之法。嫌韵即出韵也;兼韵亦名干韵,谓兼取通用韵中一二字也。嫌韵与兼韵可通用,不可转用。寒与删、先得相兼,以其通用故也;而转用之真、文、元则不可。”
清 吴乔 《围炉诗话》卷一:“唐 人排律有兼韵者,东兼冬,庚兼青是也……通用乃 刘渊 并韵以前之法。”
更多词语拼音
- jiān chéng兼程
- jiān xún兼旬
- jiān bìng兼并
- jiān tiān兼天
- èr zhě bù kě dé jiān二者不可得兼
- jiān zǒng兼总
- dé róng jiān bèi德容兼备
- jiān zhī兼之
- gāi jiān该兼
- jiān sù兼宿
- jiān xīn兼心
- jiān shōu bìng lù兼收并录
- dé cái jiān bèi德才兼备
- jiān guān兼官
- de jiān得兼
- jiān yíng兼赢
- shǒu jiān守兼
- jiān pū兼仆
- gēng jiān更兼
- jiān tiāo兼祧
- hú yùn鹄韵
- qíng yùn情韵
- yáng yùn阳韵
- cù yùn促韵
- liǎng yùn shī两韵诗
- yùn bái韵白
- yùn méi韵梅
- zhòng yùn重韵
- qiáng yùn强韵
- guān yùn官韵
- dào yùn道韵
- yā yùn押韵
- dí yùn笛韵
- zhǎi yùn窄韵
- zhèng yùn正韵
- bì kǒu yùn闭口韵
- dǎo yā yùn倒押韵
- tiān yùn天韵
- xié yùn谐韵
- yùn bù韵部
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.