鹄鸣山
鹄鸣山 (鵠鳴山) 是一个汉语词语,拼音是hú míng shān,该词语属于,分字 [鹄,鸣,山]。

读音hú míng shān
怎么读
注音ㄏㄨˊ ㄇ一ㄥˊ ㄕㄢ
※ 词语「鹄鸣山」的拼音读音、鹄鸣山怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
鹄鸣山[ hú míng shān ]
⒈ 山名。即鹤鸣山。在四川省崇庆县西北。鹄,通“鹤”。
引证解释
⒈ 山名。即 鹤鸣山。在 四川省 崇庆县 西北。鵠,通“鹤”。
引《三国志·魏志·张鲁传》:“祖父 陵,客 蜀,学道 鵠鸣山 中,造作道书以惑百姓,从受道者出五斗米,故世号米贼。”
宋 陆游 《书寓舍壁又》诗:“鵠鸣 山谷曾游处,剩欲扶犁学老农。”
自注:“鵠鸣,一名 鹤鸣,在 邛 之 大邑县。”
更多词语拼音
- qián hú潜鹄
- hú zī xuē鹄觜靴
- líng hú灵鹄
- huáng hú黄鹄
- hú zhì luán xiáng鹄峙鸾翔
- hú lín鹄林
- hú jǔ鹄举
- guàn hú贯鹄
- hú fā鹄发
- hú miàn鹄面
- luán tíng hú zhì鸾停鹄峙
- hú lì鹄立
- huáng hú gē黄鹄歌
- kūn hú鹍鹄
- huà lóng kè hú画龙刻鹄
- hú lǐng鹄岭
- gǔ dì鹄的
- guǎ hú寡鹄
- hú cāng鹄仓
- hú zhì鹄跱
- xiān míng先鸣
- míng dāng鸣珰
- míng bì鸣壁
- míng yín鸣吟
- míng huàn鸣唤
- lǘ míng yī shēng驴鸣一声
- míng shēng shàng xià鸣声上下
- míng líng鸣铃
- yuān míng鸢鸣
- míng guān鸣官
- míng yù鸣玉
- míng fēng shù鸣风树
- míng huǒ鸣火
- shēn míng呻鸣
- suān míng酸鸣
- xióng jī yè míng雄鸡夜鸣
- míng zhōng gé鸣钟阁
- míng qiú鸣球
- míng jiāng鸣将
- jī míng ér qǐ鸡鸣而起
- kāi shān lǎo zǔ开山老祖
- shān yīn山阴
- guān shān wán shuǐ观山玩水
- qí shān齐山
- cháng shān长山
- tī shān jià hè梯山架壑
- bā shān yuè lǐng巴山越岭
- bǎo shān宝山
- péng shān蓬山
- běi shān mó yá zào xiàng北山摩崖造像
- huái shān怀山
- shān qióng shuǐ jìn山穷水尽
- shān dòng山洞
- lǐ shān里山
- zhōng shān jiàn shì jiàn中山舰事件
- hǎi shān méng海山盟
- běi shān wén北山文
- liú dé qīng shān zài,bù pà méi chái shāo留得青山在,不怕没柴烧
- shān fù山妇
- dào nǎ zuò shān lǐ chàng něi gè gē到哪座山里唱哪个歌
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.