衮衣绣裳
衮衣绣裳 (袞衣繡裳) 是一个汉语词语,拼音是gǔn yī xiù cháng,该词语属于成语,分字 [衮,衣,绣,裳]。

读音gǔn yī xiù cháng
怎么读
注音ㄍㄨㄣˇ 一 ㄒ一ㄡˋ ㄔㄤˊ
※ 词语「衮衣绣裳」的拼音读音、衮衣绣裳怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
衮衣绣裳[ gǔn yī xiù cháng ]
⒈ 见“衮衣绣裳”。
引证解释
⒈ 亦作“袞衣绣裳”。 画有卷龙的上衣和绣有花纹的下裳。古代帝王与上公的礼服。
引《诗·豳风·九罭》:“我覯之子,衮衣绣裳。”
朱熹 集传:“之子,指 周公 也。”
相传 周公 东征胜利, 成王 以上公冕服相迎。后遂用为典故。 宋 曾巩 《与定州韩相公启》:“韩侯 之鞗革金厄,暂殿方维; 周公 之衮衣綉裳,佇还钧轴。”
清 方苞 《周公论》:“故破斧缺斨之后,衮衣绣裳驻大师於 徐 兗 之间。”
亦省称“衮绣”、“衮裳”。 宋 文天祥 《宝应道中》诗:“征袍共衮绣,夜壁一灯孤。”
清 孔尚任 《桃花扇·设朝》:“一朵黄云捧御床,醒来魂梦自徬徨;中兴不用亲征战,才洗尘颜看衮裳。”
刘师培 《<骈文读本>序》:“五代 而降,捊类翕观。裋褐在躬,蒙袭衮裳之名;土硎是饭,因云雕俎可齐。”
⒉ 借指显宦。
引宋 沉作喆 《寓简》卷八:“衮衣绣裳,世俗以为荣,吾不与易也。”
亦省称“衮绣”、“衮綉”。 宋 王安石 《韩忠献挽辞》之一:“锄耰万里山无盗,衮綉三朝国有儒。”
宋 张世南 《游宦纪闻》卷十:“令闻广誉,常若衮绣;笔力千钧,常若壮夫。”
更多词语拼音
- gǔn zhí衮职
- gǔn huá衮华
- shàng gǔn上衮
- gǔn shí wú què衮实无阙
- huá gǔn华衮
- fǎ gǔn法衮
- gǔn xì衮舄
- gǔn páo衮袍
- gǔn yuè衮钺
- gǔn zǎo衮藻
- huái gǔn槐衮
- xiāng gǔn相衮
- bài gǔn nián拜衮年
- yù gǔn御衮
- zǒu gǔn走衮
- duō ěr gǔn多尔衮
- gǔn biàn衮遍
- wén gǔn文衮
- gǔn yī衮衣
- gǔn xiù衮绣
- yī é衣蛾
- yī lái shēn shǒu,fàn lái zhāng kǒu衣来伸手,饭来张口
- yī shān lán lǚ衣衫蓝缕
- chī yī螭衣
- yī shé衣折
- yī tāo衣绦
- jiù shēng yī救生衣
- má yī xiān麻衣仙
- huī yī翚衣
- chán yī禅衣
- jiàng yī niáng绛衣娘
- yú yī褕衣
- yī léng衣棱
- dān tú bù yī丹徒布衣
- bái yī白衣
- yì guān nán dù衣冠南渡
- sù yī肃衣
- wèi shēng yī卫生衣
- yī chē衣车
- yī xīn衣薪
- jǐn xīn xiù fù锦心绣腹
- xiù yī绣衣
- xiù yán绣筵
- xiù shǐ绣使
- wén xiù文绣
- xiù guī绣闺
- xiù náng绣囊
- xiù wán绣丸
- qióng lín jǐn xiù xiān琼林锦绣仙
- xiù hǔ diāo lóng绣虎雕龙
- xiāng xiù湘绣
- guī xiù huà闺绣画
- fú xiù黻绣
- xiù tà绣闼
- tuō xiù qiú拖绣球
- xiù sī绣丝
- gāo liáng jǐn xiù膏梁锦绣
- tí xiù绨绣
- jīn mén xiù hù金门绣户
- tóng xiù铜绣
- guī cháng圭裳
- biàn cháng弁裳
- huáng cháng黄裳
- zuò jià yī shāng作嫁衣裳
- xūn cháng熏裳
- jū cháng鞠裳
- yún cháng云裳
- bái cháng白裳
- ní cháng yǔ yī wǔ霓裳羽衣舞
- yǔ cháng羽裳
- qīn cháng衾裳
- yīng cháng缨裳
- diān yī dào shang颠衣到裳
- yù jīn cháng郁金裳
- fēng cháng风裳
- chān cháng襜裳
- qiān cháng褰裳
- suì cháng繐裳
- hóng cháng虹裳
- yī shang gé zǐ衣裳槅子
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.