弘扬国学 · 传承文化
诗词六六
搜索
主菜单
主页
字典
词典
成语
组词
诗词
汉语词典
诗词六六
汉语词典
讲宗
讲宗的意思
jiǎng
zōng
讲宗
拼音
jiǎng zōng
注音
ㄐ一ㄤˇ ㄗㄨㄥ
繁体
講宗
词语解释
讲宗
[ jiǎng zōng ]
⒈ 佛教语。指禅宗、律宗以外的其它诸宗。又称为“教门”。
引证解释
⒈ 佛教语。指禅宗、律宗以外的其它诸宗。又称为“教门”。
引
宋 德洪 《石门题跋·题弼上人所蓄诗》:“往时丛林老衲,多以讲宗为心,呵衲子从事笔砚。”
分字解释
jiang
讲
zong
宗
造句
这些例子都是讲的Schacter在1999年的论文中所提到的记忆的第二宗罪:健忘。
※ "讲宗"的意思解释、讲宗是什么意思由
诗词六六
汉语词典查词提供。
近音词、同音词
jiāng zǒng
江总
词语组词
讲
字组词
宗
字组词
相关词语
shè jiǎng
舍讲
jiǎng shǐ shū
讲史书
jiǎng gōng
讲功
jiǎng zhàng
讲帐
jiǎng lǜ
讲律
jiǎng shè
讲舍
tīng jiǎng
听讲
jiǎng fǎ
讲法
jiǎng shù
讲数
bō jiǎng
播讲
jiǎng dào
讲道
jiǎng tí
讲题
jiǎng nòu
讲耨
jiǎng mìng
讲命
jiǎng wò
讲幄
jiǎng liǎn
讲脸
jiǎng diàn
讲殿
jiǎng fěng
讲讽
lùn jiǎng
论讲
jìn jiǎng
进讲
zǔ gōng zōng dé
祖功宗德
lóng zōng
隆宗
dà běn dà zōng
大本大宗
chuán zōng jiē dài
传宗接代
xià zōng
夏宗
zōng lǐ
宗礼
huá zōng
华宗
zōng sì
宗嗣
pín zōng
贫宗
jì zōng
继宗
zōng shèng hòu
宗圣侯
zōng bēng
宗祊
zōng shèng gōng
宗圣公
zōng jì
宗稷
lín zōng jiè zú
鳞宗介族
zōng zhǔ guó
宗主国
wù zōng
悟宗
dà zōng shī
大宗师
xiāng zōng
相宗
wén zhāng zōng jiàng
文章宗匠
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
季节
节日
写山
写水
写花
写鸟
自然
节气